Cô gái này… rốt cuộc có thân phận gì?
“Đây là Lục Mẫn Huyên, từ nay về sau cô bé sẽ sống cùng chúng ta.”
Chú Hứa dùng giọng điệu ra lệnh mà nói.
“Thái độ mọi người đối xử với cô bé phải tôn kính như với Hứa Thiên Hạo, khi tôi không ở nhà, không ai được phép bắt nạt cô bé.”
“Vâng thưa ngài.” Quản gia và người làm lập tức cung kính trả lời.
“Hứ.”
Bỗng trên lầu chót vang lên một tiếng xì khẽ khinh thường.
Lục Mẫn Huyên không nhịn được ngẩng đầu, thấy Hứa Thiên Hạo đang tựa vào lan can, lạnh lùng nhìn họ.
Ánh mắt chạm nhau, anh xoay người để lại cho cô một bóng lưng lạnh lùng, mở cửa đi vào xong thì đóng “rầm” một cái.
“Cậu chủ lại nổi giận rồi…” Quản gia không nhịn được cảm thán một câu.
Chuyển mắt sang nhìn Lục Mẫn Huyên.
Là vì liên quan đến cô gái này sao?!
“Đừng để ý nó, không hiểu chuyện chút nào, cả ngày chỉ biết chơi với những âm nhạc gì gì đó của nó thôi!”
Chú Hứa nhìn có vẻ cũng có phần không vui.
Bầu không khí đột nhiên trở nên như vậy khiến Lục Mẫn Huyên hơi lúng túng, cô nhẹ nhàng rút tay ra, thay giày rồi đứng sang bên cạnh.
Có thể chắc chắn một điều, quan hệ giữa Hứa Thiên Hạo và ba anh không tốt lắm.
Sau đó chú Hứa về phòng làm việc, trong phòng khách chỉ còn lại một mình Lục Mẫn Huyên.
“Cô Lục, mời cô đi theo tôi, chúng tôi đã sắp xếp phòng cho cô rồi.”
Người làm không hề quên lời dặn của ông chủ, cung kính đến bên cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet/1745109/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.