Trên tường dán chi chít áp phích.
Trên giá sách để toàn đĩa CD.
Trong ngăn kéo tràn đầy hình ảnh.
Tất cả, thế giới nhỏ của cô, toàn bộ đều là về anh.
“Huyên, mau đi mở cửa!”
Phòng khách vang lên tiếng chuông cửa, Lục Mẫn Huyên mơ mơ màng màng ngồi dậy từ trên giường, mang dép lê đi mở cửa.
“Chào buổi sáng, đây là quà của cháu, chúc cháu sinh nhật vui vẻ.”
Ngoài cửa là một ông chú mắt mắt hí đang cười và một người con trai vô cùng đẹp.
“Cảm ơn...”
Lục Mẫn Huyên ngơ ngác nhận quà, bỗng giật mình, trợn to mắt nhìn người con trai đứng sau, đôi má cũng trở nên đỏ bừng.
Cô, cô không có nhìn lầm chứ!
Chàng trai này, sao lại giống Hứa Thiên Hạo như đúc vậy!
Anh đeo tai nghe màu trắng, mặc áo thun đen, quần jean bảy tấc màu xanh nhạt, chân đi giày nike.
Nhìn có vẻ cao khoảng chừng một mét tám.
Tóc màu bạch kim, mắt đen sẫm, bên trái cổ, ngay góc cổ áo lộ ra hình xăm hoa đỗ quyên, hoàn toàn không khác gì trên TV!
Cô đang mơ ư?
Nếu không, con người đẹp trai trên áp phích sao đột nhiên lại đứng ở đây?
Ánh mắt Hứa Thiên Hạo lạnh lùng liếc nhìn cô, nhìn một hồi mới quay đi.
“Huyên, cháu ngơ ngác cái gì vậy, còn không mau mời khách vào nhà.”
Mẹ Lục nói xong liền bước ra cửa.
“Nhã Nhã, đã lâu không gặp.” Chú mắt hí cười đưa tay về phía bà.
Mẹ Lục hơi kinh ngạc, ánh mắt sáng lên: “Là anh... Hứa Kình.”
Bà đưa tay bắt tay với ông ấy, lịch sự mời hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet/1745106/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.