Hơi gió thoảng qua mặt hồ, làm cho bóng đêm ở Tây Hồ càng tăng thêm phần thú vị.
Ở bên trong thuyền có một cái bàn nho nhỏ, trên bàn có điểm tâm ngon lành, hai chén trà nhỏ, chính là loại trà Long tĩnh pha rượu nhẹ.
Tô Tiểu Mễ nhìn đây hết thảy, lần nữa quay đầu lại nhìn thấy Thân Vĩ Văn đang chèo thuyền, tim cô lại nhảy sai một nhịp, điều này làm cho cô cảm thấy cùng người như vậy ở một nơi như thế này chính là một đêm tuyệt diệu.
"Có thể cho tôi cùng chèo thuyền được không?" Tô Tiểu Mễ cũng đi tới mũi thuyền, vui vẻ cười nói.
"Có thể, tới đây, tôi dạy cho em!" Thân Vĩ Văn ở một bên nhìn cô cười, ánh mắt phát ra ánh sáng lấp lánh.
Chèo thuyền thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng muốn nắm giữ kỹ thuật cũng không phải chuyện dễ dàng, Tô Tiểu Mễ sau khi chèo hai nhịp, rõ ràng cảm giác tay mình có chút đau.
"Em vậy mà cũng đòi chèo thuyền!" Tay của hắn từ phía sau đưa qua người cô, bao quanh cánh tay của cô, bàn tay ấm áp bao trùm ở trên tay của cô, thở nhẹ vào bên tai cô, làm tim cô lại nhảy sai một nhịp.
Tô Tiểu Mễ theo bản năng nhích người về phía trước ngồi xuống, trong lòng không nhịn được cảnh cáo chính mình: "Tô Tiểu Mễ, gần đây ngươi thế nào? Thật chẳng lẽ gần đến ba mươi tuổi rồi, thấy đàn ông tâm liền lay động? Ổn định ổn định, ngàn vạn lần không muốn mập mờ, diễm ngộ chính là một từ ngữ khá dễ nghe, theo đúng ý nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet-cho-map-mo/1253129/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.