Tô Tiểu Mễ đứng trước cửa phòng làm việc của Lâm Khải, thở sâu hai cái, mới giơ tay lên gõ cửa.
"Mời vào!"
Thanh âm rất trầm, rất thấp, Tô Tiểu Mễ đẩy cửa ra đang chuẩn bị đi tới.
"Đóng cửa!" Lúc Lâm Khải nói lời này, ngay cả đầu cũng không nâng lên.
Cô đóng cửa lại đi tới trước bàn làm việc của hắn, cố gắng để cho thanh âm của mình nghe bình tĩnh hơn một chút: "Lâm tổng, tìm tôi có chuyện sao?"
Đầu Lâm Khải nhìn đến chân của cô, một đôi giày màu đen đơn giản, lộ ra lưng bàn chân trắng nõn, theo tầm mắt dời lên trên một chút, quần đen cùng áo màu cà ri, gọng kính cũng là màu đen, còn kiểu tóc phía sau không chút gì có thể gọi là theo xu hướng hiện tại. Phối hợp màu sắc dù không đến nổi quê mùa, nhưng là có chút bảo thủ khiến người khác bài xích.
Nhìn kỹ mặt của cô lần nữa, gọng kính vuông che khuất con ngươi trong suốt, qua tròng kính giảm chút linh khí, làn da vô cùng tái nhợt bên dưới lớp trang điểm của cô hoàn toàn không nhìn ra tức giận, so vớ kiều diễm và kiều mị đêm hôm đó quả là khác nhau một trời một vực.
Tô Tiểu Mễ bị ánh mắt hắn công kích làm cả người không được tự nhiên, tay vô thức đẩy đẩy mắt kiếng.
"Lâm tổng, ngài có chuyện gì cần dặn dò thêm sao? Nếu như không có, vậy tôi đi làm việc!" Tô Tiểu Mễ mang theo một chút cảm xúc bài xích nhớ lại trước đây, cô ghét loại ánh mắt kia, ghét hắn giống như chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet-cho-map-mo/1253080/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.