Người kia nâng cằm cô lên, ngón tay thon dài rắn chắc đè lại, thanh âm khàn khàn từ tính có một tia kiềm nén: "Cô xác định cô muốn đùa với lửa tiếp sao? Cô gái?"
Cảm xúc của Tô Tiểu Mễ đối với hai chữ "cô gái" kia chính là một loại thả lỏng, đồng thời cũng là một loại tình cảnh không biết có bao nhiêu nguy hiểm.
"Hắc hắc... Anh sợ sao? Tôi chính là tới đùa với lửa..." Cô có chút lạc giọng, thành thục chưa đủ ngượng ngùng có thừa, giờ khắc này ở trong mắt của người kia, lại tràn đầy mê hoặc mới mẻ.
Lời của cô vừa nói xong, cánh tay của hắn lập tức cương cứng, đem cô dán thật chặc vào thân thể của mình, thanh âm trầm thấp lộ ra tà ác: "Cô gái, đây là bản thân mình tự tìm!"
Tô Tiểu Mễ khép mắt suy nghĩ, đầu lại liên tục đau choáng váng, trong lúc mơ mơ màng màng, cô giống như mất đi kiềm chế, cùng người đàn ông kia rời khỏi khách sạn Vân Trung.
Về phần khách sạn nào, gian phòng nào, giờ phút này, cô hoàn toàn không nhớ rõ.
Đóng cửa phòng, tất cả mở ra một màn tiếp theo khác. Theo ánh đèn gian phòng lờ mờ hiện lên, vẻ mặt Tô Tiểu Mễ tựa hồ có một tia co rút. "Nếu cô thấy hối hận, bây giờ vẫn còn ngừng kịp." Người kia dán chặt thân thể vào cô, cũng không quên hạ tối hậu thư cho cô một cơ hội "chạy trốn".
"Hừ, lằng nhằng như vậy! Có phải phương diện kia không được hay không?" Tô Tiểu Mễ nói thầm trong lòng, tay đã nắm cà vạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet-cho-map-mo/1253072/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.