Lòng tràn đầy hoang đường làm đầu óc Khanh Vân phát ngốc, y căm tức nhìn tinh đạo gần trong gang tấc, thân thể xoay chuyển, hai chân kiềm trụ cánh tay cầm vũ khí của gã, dùng hết toàn lực hung hăng vặn gảy cánh tay gã, đoạt súng máy lại đây. 
Dò ra một tia thần thức nhiễu loạn cân bằng năng lượng trong súng máy, Khanh Vân đem điện quang từ súng máy bắn về phía tinh đạo. 
"Ầm vang!" Ánh lửa thoáng hiện. 
May mắn hạn chế của thế giới này đối với thần thức hơi yếu, nếu không sẽ phiền toái. 
Khanh Vân xách tiến sĩ Lamir nhanh chóng chạy vào một góc khuất. 
Hao hết sức lực cuối cùng cũng đến chỗ khoang thoát hiểm, Khanh Vân liếc mắt một cái, phát hiện khoang thoát hiểm đều bị đám cướp vũ trụ kia phá hư. 
"Đây......" Nhìn chỗ dựng bảy tám khoang cứu nạn, tiến sĩ Lamir kinh ngạc, bất quá ông lập tức phản ứng đến an ủi Khanh Vân, "Con trai, đừng nản chí, chúng ta lại nghĩ cách." 
Đứa nhỏ này một đường có thể nói dùng hết sức lực che chở xương cốt cho ông lão như ông đây, ngược lại làm Lamir có chút xấu hổ. Khanh Vân thoạt nhìn không tốt hơn ông bao nhiêu, tay nhỏ chân nhỏ bẻ cái liền gảy, chạy còn chậm hơn ông. 
Tuy rằng vừa nãy năng lượng súng máy bạo loạn làm Lamir kinh ngạc, nhưng ông cũng không hoài nghi Khanh Vân, bởi vì y thật sự quá yếu. 
Khanh Vân không để ý đến ông, cẩn thận tìm trong trí nhớ, ánh mắt y nhìn về một góc, ngưng mi đi qua. Cố sức đẩy ra hai khoang thoát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-xuyen-thanh-tieu-kha-ai/1716747/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.