Cánh tay rớt kia đúng là của Trương Cuồng.
Trong nháy mắt thi đấu bắt đầu, Nhiếp Thần Uyên lấy tốc độ mắt thường khó nhìn thấy, chỉ dựa vào một đôi tay liền hủy cánh tay của Trương Cuồng.
Trương Cuồng sợ hãi tru lên, nửa người gã đều chảy máu tươi, hoàn toàn không thấy thái độ kiêu ngạo lúc ban đầu. Gã thật ra muốn đầu hàng, nhưng mà lời còn chưa kịp nói đã bị kình phong đánh trở về.
Lần này tất cả mọi người đều hiểu được cái gì gọi là ngược đánh, Trương Cuồng tựa như một bao cát ở trên đài bị quăng ngã đập đánh, cuối cùng lời nhận thua cũng nói không ra.
Đại hội cổ võ chỉ cần không thương tổn mạng người liền không tính vi phạm quy định, nhưng đi đến trận chung kết trên cơ bản đều là đệ tử thế gia, ngày thường bù đắp nhau, xuống tay tàn nhẫn như vậy thực sự hiếm thấy.
Lời nói lúc trước của Trương Cuồng không phải bí mật, hiện nay tất cả mọi người đều không tự giác ngậm chặt miệng, càng có người bởi vì ngôn ngữ lúc trước của chính mình cảm thấy sợ hãi.
Nhìn Trương Cuồng chỉ còn một hơi tàn trên mặt đất, Nhiếp Thần Uyên lắc huyết châu trên tay, hướng trọng tài đã dại ra ở một bên nhún vai.
“Yên tâm, tôi đã nghe ý kiến của các ngươi, sẽ không lại phá hủy lôi đài.” Nói xong, hắn lập tức nhảy xuống lôi đài, không trở về phòng nghỉ, mà trực tiếp hướng trên lầu đi đến.
Thời điểm cáng nâng Trương Cuồng đi, trọng tài chú ý trên lôi đài thật sự không có thêm vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-xuyen-thanh-tieu-kha-ai/1716731/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.