Một ông già tóc trắng xoá, nhưng tinh thần sáng quắc đi đến, phía sau là hai bảo tiêu áo đen. 
"Ông?" 
Nhiếp Thần Uyên nhíu mày nhìn người tới, trong lòng có chút kinh ngạc. 
"Nghe nói cháu ở phòng nghỉ hồi lâu chưa ra, nên ông đến xem." 
Nhiếp Tùng Bình chống quải trượng đến bên sô pha, không để ý tới Nhiếp Thần Uyên, ngược lại mặt mang hy vọng nhìn Khanh Vân: "Vị tiểu huynh đệ này có thể nói tỉ mỉ một chút vấn đề kinh mạch của Thần Uyên?" 
Ông đương nhiên biết tôn tử mình tại sao đuổi người đi, kinh mạch Nhiếp Thần Uyên đã từng tìm các danh y khắp nơi, nhưng không có biện pháp. Nghe nói, phải có một võ giả đạt đến hậu thiên viên mãn, ra sức tinh tế tra tấn, mới có thể đả thông kinh mạch hắn. 
Giới cổ võ có hai đại cảnh giới, hậu thiên thập trọng, sau đó đến tiên thiên, hậu thiên viên mãn là trung gian quá trình. 
Bẩm sinh ở thế giới này đã một hai trăm năm không xuất hiện, chỉ còn sót lại mấy hậu thiên viên mãn. Nhưng mà, mấy hậu thiên viên mãn đó đều một lòng đánh sâu vào bẩm sinh, sao có thể nguyện ý lãng phí năng lực tới trị liệu cho Nhiếp Thần Uyên. 
Nhiếp Tùng Bình vì thân thể tôn tử mà sầu trắng tóc, lại bất đắc dĩ phát hiện Nhiếp gia bọn họ căn bản không có khả năng mời tới những hậu thiên viên mãn không dính thế tục đó. 
Thiếu niên trước mắt càng không chút dính dán tới hậu thiên viên mãn, nhưng dù sao Nhiếp Tùng Bình sống nhiều năm như vậy, biết một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-xuyen-thanh-tieu-kha-ai/1716725/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.