Hai bàn tay Dương Linh siết chặt lại, trong phút chốc hận ý lóe lên từ đáy mắt cô ta rồi vụt tắt.
Dương Linh lay lay Lâm Phi và Dạ Phong: "Lâm Phi, Dạ Phong hai anh có sao không? Cô ta đã làm gì hai anh mà lại thành ra nông nỗi này?! Lâm Phi! Dạ Phong!"
Lâm Phi và Dạ Phong nghe thấy tiếng gọi, khó khăn mở mắt.
Đợi Lâm Phi và Dạ Phong lấy lại sự tỉnh táo rồi thì cả bốn nam đồng loạt cùng rút điện thoại ra gọi cho người của mình nhưng Tiếu Vy đã sớm tính đến chuyện này vì vậy điện thoại của bọn họ đều bị mất sóng.
Vì không gọi được người nên Lâm Phi đành ngửa cổ hét với người bên trên: "Hàn Mộc, cô mau thả chúng tôi ra! Ngay! Lập! Tức!"
Dương Linh cũng bắt chước theo, khóc lóc một cách ủy khuất: "Hàn Mộc, có bắt có nhốt xin cô cứ bắt nhốt tôi, làm ơn thả họ ra, họ không liên quan đến xích mích của cô và tôi."
Mấy người còn lại cũng nối tiếp nhau ngỏng cổ lên hét, hét đủ mọi kiểu, uy hiếp có, ra lệnh có, cầu xin có,... Hoàn toàn không thiếu một kiểu nào.
Nhưng bọn họ nào biết đương sự đã cao chạy xa bay cùng người đẹp Từ tự bao giờ, thậm chí còn chẳng thèm nhớ tới bọn họ.
Đám người nam nữ chính hét chán rồi mới nhận ra rằng dù bọn họ có gào rách cổ họng thì Hàn Mộc cũng chẳng thèm quan tâm lấy một xu vậy nên bọ họ không gào nữa mà bắt đầu nghĩ cách ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-xuyen-khong-nu-phu-xau-xi/3156376/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.