Gràoooooooo...
Tiếng xác ướp rống lên khiến Dương Linh giật bắn người. Cô ta e lệ nép vào tấm lưng rộng lớn của Lâm Phi, nhỏ giọng nói với Tiếu Vy "Tôi xin cô đấy! Làm ơn hãy chỉ cách để đi qua cái hồ này cho chúng tôi!"
Cô ta thực sự rất sợ đám xác ướp này. Nếu bây giờ lại có một người nữa biến thành quái vật thì phải làm sao?!
Tiếu Vy lấy một chiếc kẹo mút ra ngậm, cười với Dương Linh một nụ cười cổ quái "Cô lấy tư cách gì để cầu xin tôi?"
"Giữa chúng ta dù gì cũng có một chút ít quen biết, cũng có thể coi là bạn..." chưa kể ở đây còn có Dạ Phong, cô bỏ anh ấy được hay sao?
Dương Linh chưa nói hết đã bị Tiếu Vy chặn họng "Tôi không có bạn." rồi cô bất chợt nghiêng đầu nhìn Dương Linh, cắt đứt chút hy vọng cuối cùng của cô ta "Cô là ai? Tôi không quen cô. Cô đi ra đi."
Muốn nhờ vả cô? Nữ chính có chết cũng chưa đến lượt.
Khuôn mặt Dương Linh vặn vẹo hẳn đi. Cô gái này sao không đi theo lẽ thường vậy hả?
"Cô...cô sao có thể tuyệt tình như vậy? Rõ ràng tôi đối xử rất tốt với cô."
Tốt, ừ, tốt.
Ta phi, tốt cái củ cải ấy. Cô rõ ràng là vì muốn tiếp cận Dạ Phong nên mới đối xử tốt với nguyên chủ nhá. Ta nhắm mắt cũng biết tâm địa của cô.
"Người cô quen là Hàn Mộc, không phải tôi." Đây là sự thật. Tôi không quen biết cô, không có lí do gì để giúp cô.
"Chẳng nhẽ cô còn còn không phải Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-xuyen-khong-nu-phu-xau-xi/116971/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.