Editor: Z.
“Nguyên Triệt, em có ở trong không?” Thanh âm của Nguyên Trạch lần thứ hai truyền tới.
“Nguyên Triệt! Mau chóng ra ngoài!” Phương Nho thấp giọng mắng.
“Anh chưa bắn…”
“Ai quản anh có bắn hay không?” Cậu cả giận.
Nguyên Triệt lì lợm bám bên trong.
Phương Nho cầm lấy tai hắn, xoay chín mươi độ.
“Ai nha!” Hắn phát ra tiếng tru thảm thiết như sói.
Hai phút sau, Nguyên Triệt âm trầm mở cửa để anh trai đi vào.
“Hai đứa làm gì vậy? Thật lâu mới mở cửa?” Tầm mắt anh quét một vòng, không nhìn thấy một thân ảnh khác, chắc người đang ở trong toilet.
“Vừa mới chơi pháo hoa.” Nguyên Triệt ngồi trên ghế salon, lấy ra một điếu thuốc châm lên, mặt không đổi sắc hỏi: “Tìm em có chuyện gì?”
“Anh muốn hỏi, vì cái gì lại xem vào chuyện của mụ đàn bà kia? Con trai bà ta gặp chuyện thì tự đi mà giải quyết, em quản làm gì?”
Hắn nhẹ nhàng phun ra một vòng khói, không nói gì.
Nguyên Trạch nói tiếp: “Anh nhớ rõ năm đó em hận bọn họ thấu xương, như thế nào sau khi mẹ qua đời em lại quan tâm?”
“Quan tâm?” Hắn cười lạnh: “Em không nhàn đâu!”
“Vậy rốt cuộc vì cái gì? Mấy năm gần đây em luôn thu thập cục diện rối rắm thay nhà đó!”
Nguyên Triệt thản nhiên: “Mấy năm trước em không nói, hiện tại lại càng không muốn nói.”
Ánh mắt anh trở nên phức tạp, nhìn hắn khó lý giả: “Em đối với họ đủ tốt, nhưng một câu cảm ơn cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-xin-dung-nong-nay/3229011/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.