Editor: Z (Du Bình).
“Anh đừng quên! Ba năm!” Đỗ Trường Phi bị túm lên xe cảnh sát vẫn hùng hổ sát khí hướng Phương Nho hô ầm lên.
Cậu rất hữu hảo làm dấu “Ok!” với hắn.
“Em không có lời nào muốn giải thích với anh sao?” Nguyên Triệt ôm ngực đứng bên, mặt không đổi sắc theo dõi cậu.
“A!”
Không đợi Phương Nho đáp lại, Tôn Mẫn chầm chậm đến bên, xấu hổ nói: “Cảm ơn anh, Phương tiên sinh!”
“Không cần cảm tạ!” Cậu theo phản xạ nở nụ cười khiêm tốn: “Tôi làm sao có thể để một cô gái chịu tổn thương được? Cô về sau cũng không cần trốn tránh Đỗ Trường Phi, thử lấy thân phận bạn bè khuyên bảo, động viên cậu ta, rất nhanh người sẽ thay đổi thôi!”
Tô Mẫn nhu thuận gật đầu, chăm chú nhìn Phương Nho, hai mắt lóe quang mang như ngày xuân đến rồi.
Đột nhiên, cô không thấy rét mà rùng cả mình, chỉ nhìn thấy một người đàn ông cao lớn xuất hiện sau Phương Nho, dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm cô.
Da đầu Tôn Mẫn tê rần, theo bản năng muốn né tránh. Rất may một viên cảnh sát đi tới, muốn Phương Nho cùng họ đi lấy lời khai.
Lấy lời khai rất thuận lợi, toàn bộ quá trình cơ bản không có nhiều yêu cầu thẩm tra về địa phương, chỉ có một điểm duy nhất đáng chú ý là Phương Nho có tài ứng biến rất nhạy bén, rất thông minh để không xảy đến bất kỳ một tai nạn đáng tiếc nào. Phải biết rằng lúc đó có đến mười mấy đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-xin-dung-nong-nay/3229004/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.