Còn với Sở Khắc Uy, anh mặc kệ tất cả mọi người đang loay hoay ở dưới nhà với sự khóc thét của Dược Lam. Anh cứ thế mà đem Mạc Hinh về phòng, tình cảnh bây giờ là nam trên nữ dưới, môi chạm môi dây dưa không dứt. Mạc Hinh có chút buồn cười, cái tên này thật sự vừa muốn trừng phạt cô vừa muốn an ủi cô đây mà. Thuận thế, Mạc Hinh choàng tay qua cổ của anh, dịu dàng đáp trả lại nụ hôn triền miên kia. 
- Sở Khắc Uy, anh đang làm gì vậy? Anh không nghe tiểu Lam đang khóc à? 
- Anh mặc kệ. Nó đã ở với em gần một năm nay, còn anh phải thủ thân như ngọc chờ em. Mạc Tiểu Hinh, anh nói cho em biết... Hôm nay anh không lấy lại được cả vốn cả lãi thì em đừng hòng rời khỏi phòng này! 
Nói xong, Sở Khắc Uy liên tục dồn ép, tấn công cô. Mạc Hinh đã hơn hai năm không gần gũi thân mật với ai, cơ thể cũng mẫn cảm hơn hết. Chỗ nào bị anh chạm qua cô đều run lên. Anh nhìn thấy biểu hiện này của cô liền biết, vốn dĩ suốt thời gian xa nhau, cô không hề phản bội anh. Cũng như anh có thể chắc chắn, cái cục bông kia chính là con gái của anh. Nhưng mà, sau khi anh nghĩ đến hơn một năm nay Mạc Hinh và cái cục tròn tròn trắng trắng kia cùng ăn, cùng tắm, cùng ngủ liền nổi máu nóng. Cô là của anh! Cho dù có là con gái thì cũng không được phép! Tuyệt đối không được phép! 
- Sở Khắc Uy... 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-vo-si-so-thieu-cuong-the/2512378/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.