- Ngài biết anh ấy ?
- Là một người quen... Cậu ấy là gì của cháu ?
- Là ....anh trai thất lạc! Lam Tử Mạn...
Lục Nhuận Sâm trên mặt liền lộ ra một chút nhạc nhiên cùng một tia hứng thú. Ông không hề biết rằng người mình đang tìm lại có một thân phận như vậy. Cũng theo thói vui đùa của mình , Lục Nhuận Sâm liền đưa gương mặt của mình ( đương nhiên là ông vẫn đeo mặt nạ) vào màn hình điện thoại , vẫy vẫy tay chào Hạ Tư Kỳ. Hạ Tư Kỳ hắn nhìn thấy gương mặt quen thuộc cùng cái động tác thiếu đánh kia liền hùng hổ ngắt điện thoại , còn quên rằng mình đang nói chuyện với em trai
- Tắt rồi?
- Cậu ấy chắc phải không ưa gì ta đâu nhỉ?
- Chắc là anh ấy có việc gì thôi....
Lam Hi đen mặt lại. Cố Thừa Trạch anh cũng không ngoại lệ, họ nhìn nhau như thể đã biết một việc gì đó động trời lắm, sao lại có sự trùng hợp như vậy? Đầu tiên là Hạ Tư Kỳ gọi điện thoại báo tin xấu, tiếp theo là lệnh tìm người của Lục Nhuận Sâm, rồi đến giờ là cuộc nói chuyện vô cùng ngượng ngừng đáng nghi như thế này....liệu có phải.....
- Ta nghe Lam Gia tù trước tới giờ chỉ có một mình cháu dâu là độc nhất , thế tại sao lại có thêm một người anh trai?
Lam Hi cũng không biết ý đồ quỷ quái gì của Lục Nhuận Sâm, cũng dành bỏ qua một bên mà kể lại khoảng thời gian Hạ Tư Kỳ sảy ra chuyện. Lục Nhuận Sâm nghe xong thì mặt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-vo-ngai-lai-giet-nguoi-roi/1815046/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.