Lam Hi mặt đơ vậy mà có quan hệ rất tốt với các quân sư cấp cao. Một phần là do họ nể mặt Dạ lão quân , học sinh của Bạch Tử Dạ thì không đời nào tệ được(au: lúc này chưa có tiết lộ Lam Hi là con nuôi của ông Dạ nha mn) , một phần còn lại là Lam Hi làm việc rất năng xuất, không nói nhiều mà ra tay nhanh lẹ, quả thực rất hiếm nhân tài như thế này. Mà trong khắp giới ngầm cũng như trong đội , Lam Hi còn nổi tiếng với đôi mắt Ngọc trong suốt xinh đẹp cùng mái tóc màu bạc ảo diệu, tuy không ai có thể nhìn thấy khuôn mặt thật của cậu nhưng cũng đoán vài phần nhân sắc điểm lệ , hẳn là xinh đẹp đi? Quả thực ngày hôm nay là ngày mệt mỏi đối với Lam Hi, vừa mới sử lý một tên tội phạm xong rồi còn phải nhận nhiệm vụ đi săn với cha nuôi. Đối với Bạch Tử Dạ, mỗi lần đi săn của ông chính là những thú vui giải sầu. Lam Hi từ trước đến nay đều một mực kính trọng đối với ông, nhưng do tính cách quá đỗi cợt nhả lại hay trêu đùa con mình của Bạch Tử Dạ khiến Lam Hi dần đã thờ ơ , điều đó khiến " Thất Dạ lão quân" rất buồn phiền nên toàn lấy cớ đi săn đêm để kéo lại quan hệ với Lam Hi. Hôm nay lại là một ngày nhàm chán. Lam Hi lại tiếp tục chia ra hai lối tách biệt với Bạch Tử Dạ, một người đi lấy thông tin hồ sơ mật , người còn lại thì đi xử lý náo loạn ở sảnh chính . Lam Hi dần cải trang đến sảnh chính , làm một người phục vụ . Tất nhiên , để giấu đi thân phận , cậu phải đeo lens mắt và đội trên đầu một mái tóc giả. Không ai nghi ngờ một sát thủ hạng A lại ở nơi này , người trong sảnh bình tĩnh từ từ nhập tiệc không phòng bị. Lam Hi thực ngày nay khó chịu , nóng ẩm trong người khiến cậu rất bực tức. Không chú ý khi đi đường, Lam Hi va phải một quý ông trong bữa tiệc, khi hắn dìu cậu đứng dậy, Lam Hi phát hiện hắn rất kì quái liền theo bản năng đẩy người ra ,thì người lúc đó đã không còn sức. Người đàn ông kì lạ kia liền đem cậu vác ra ngoài tầng thượng, xoa xoa tay vào nhau với bộ dạng vô liêm sỉ hắn ta cười cười liền đem tất thảy quần áo Lam Hi cởi bỏ. Lam Hi theo bản năng đập cho hắn một phát , như thế lại gợi lên sự tức giận của người đàn ông kia , hắn liền quật cậu vào lan can gần đó. Quả thực , hơn 7 năm nay, đây là lần đầu tiên cậu làm việc bất cẩn như vậy. Máu chảy dài trên đầu, Lam Hi choáng váng ngồi lui mình về một góc, lòng thầm nghĩ chắc công tắc điện cậu phá hỏng giờ đã được kích hoạt. Không lâu sau , tất cả mọi nơi kể cả tầng thượng cũng mất hết điện, mọi thứ đều trở thành màu đen tĩnh mịch. Khắp các nơi vang lên tiếng hỗn loạn của khách quan, tên háo sắc kia cũng từ đó mà tặc lưỡi bực tức một tiếng rồi phủi lưng quay về, lòng thầm rủa tên nào to gan phá hỏng chuyện tốt của hắn. Lam Hi mừng thầm choáng váng ngồi tựa mình vào lan can mong Bạch Tử Dạ làm xong nhiệm vụ rồi ra đây đón cậu. Không lâu sau, có một bóng lưng to lớn mang theo chút âm sáp lạ thường ôm cậu ra đi. Lam Hi lúc đó chỉ mơn man ôm chặt lấy chút âm sáp từ người đó mà lầm tưởng là cha nuôi, theo người ta về đêm à tận nhà..... ____________ Lời nguyền sáng hôm sau_____:>>> *Ánh n**ắ**ng chi**ế**u qua khe c**ử**a d**ầ**n hi**ệ**n ra khuôn m**ặ**t xinh đ**ẹ**p c**ủ**a m**ộ**t thiên th**ầ**n đang ng**ủ**. Lam Hi t**ừ**t* *ố**i qua đ**ế**n sáng đã s**ố**t su**ố**t c**ả**đêm, đi* *ề**u đó c**ậ**u còn không c**ả**bi* *ế**t n**ữ**a mà. Th**ả**o nào l**ạ**i b**ả**o mình m**ệ**t , nh**ư**ng không ch**ỉ**vì b* *ị**s* *ố**t , mà c**ậ**u còn b**ị**m* *ộ**t th**ứ**n* *ữ**a chính là.... Bà Dì Ghé Thăm( au: đ**ế**n tháng đó, trong ch**ươ**ng d**ấ**u chu sa mình đã nh**ắ**c đ**ế**n là trong 18 tu**ổ**i mà không song tu hay u**ố**ng máu ng**ườ**i thu**ầ**n ch**ủ**nam thì s* *ẽ**b* *ị**đèn đ* *ỏ**gi* *ố**ng con gái chúng mình đó*???*). Lam Hi trong ng**ườ**i* *ẩ**m* *ướ**t khó ch**ị**u nay đã gi**ả**m d**ầ**n , tuy nhiên c**ậ**u l**ạ**i c**ả**m th**ấ**y phía d**ưới khá lộm cộm . Chỉ vì sự khó chịu đó Lam Hi bực tức thức dậy . Đột nhiên từ cánh cửa bước vào là một người đàn ông anh Tuấn phong nhã, cầm trên tay một bát canh thơm ngào ngạt khắp căn phòng khiến cậu sực ngỡ ngành khi nhìn lên:* - Tỉnh rồi? - Cố..... Thừa Trạch? Không sai , người đàn ông đó chính là Cố Thừa Trạch phong lãng soái khí của chúng ta. Tuy nhiên sau ngần ấy năm , Lam Hi thực đã nguội lạnh cảm giác , liền gọi thẳng tên anh ra khiến Cố Thừa Trạch khẽ Nhíu mày: - Liền gọi thẳng tên ra ? - A... Thực xin lỗi! - Đã 10 năm rồi , Hi nhi , chúng ta lại gặp nhau rồi! - A... Sao..... Sao ngài biết.... ta...???
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]