Hạ Tư Kỳ nói xong câu nói đầy ẩn sự đó liền lập tức huýt sao miệng ra hiệu, lát sau, từ xa tới , bụi đất cuồn cuộn tung mù khắp nơi hiện lên một chiếc trực thăng to khủng , phía trên còn có người thả dây kéo thang xuống , yếu chỉ Hạ Tư Kỳ đi lên. Thực ra vốn không cần Cố Minh thả đi thì Hạ Tư Kỳ làm sao gì có khả năng tự thoát khỏi đám người Cố Gia.
Bóng Hạ Tư Kỳ dần khuất cùng với trực thăng dần bé lại, lời cuối cùng hẳn để lại cho Lam Hi là " Chúng ta sẽ còn gặp lại!" Khiên cho cậu thức tỉnh khỏi trạng thái đáng sợ của lúc nãy, trở lại làm Tiểu Lam Hi đáng yêu của thường ngày. Nhìn Đống máu cùng cây súng trên tay mình run rẩy, Lam Hi mắt đầy sợ hãi hướng về Hạ Gia Linh và Cố Minh mắt rưng rưng bỏ lại mọi thứ mà chạy lại với hai vị Cố Chủ:
- Hức.... Hức....Hạ Cô cô... Cố Thúc thúc... Con ... hức... rất sợ... hức.... Trạch ca ca ,huynh ấy... hức...
- Nó làm sao?
- Huynh ấy bị.... hức... bị thương , người đầy máu,... rất đáng sợ... hức...mau... mau cứu huynh ấy...
Ngay lúc nói xong, phải chăng do quá kích động cùng với khổ cực từ sáng đến nay mà Lam Hi lại ngất ngay giữa chừng khiến mọi người trong Cố Gia một phen hoảng hồn, vội vã đưa Lam Hi trở vào xe cùng Hạ Gia Linh đến bệnh viện tĩnh dưỡng trước , còn bản thân Cố Minh thì lẻ lại tìm Cố Thừa Trạch mang về cứu chữa.
_________________________________
Tại bệnh viện _________
Tít....tít...tít...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-vo-ngai-lai-giet-nguoi-roi/1814972/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.