Hạ Tư Kỳ từ đó vị trí của người làm mà cảm thấy nghi ngờ về sự lịch sự đến lễ phép đến kỳ lạ này .Hắn ta đương nhiên rất đa nghi nên đã nghĩ sẽ sảy ra hai trường hợp,thứ nhất là họ thực sự đã coi trọng hắn hoặc.... không ,không thể nào có chuyện đó được, mấy tên người làm lúc nào cũng luôn không để cho hắn yên thân thì tại sao bây giờ lại chăm chút cẩn thận như vậy, cái này trừ Cố gia chủ ra lệnh thì không ai có quyền đối sử với con cháu Cố gia,...kể cả hắn. Chỉ còn có là Lam Hi đã tiết lộ sự tình ngày đó ra cho mọi người biết , rồi Cố gia chủ lại nghĩ ngợi mà đối tốt với hắn, việc này tựa như bữa cơm cuối cùng trước khi lên đường .Nghĩ đến đây thôi thì Hạ Tư Kỳ chợt đôi mắt đen sâu thẳm vô tận, như một cơn lốc nếu có ai nhìn vào nó sẽ như bị hút vào trong vực tối không lối thoát. Khóe miệng của hắn khẽ cười nhếch lên, khiến khuôn mặt tuấn tú dần trở nên đáng sợ vô cùng:
- Đã nói là phải ngoan ngoãn vâng lời rồi mà không để tâm, vậy thì đừng trách ta vô tình!
Bên Tiểu Lam Hi lại tự nhiên thấy lạnh sống lưng không khỏi phải rùng mình. Cậu như cảm giác có chuyện gì đó sẽ sảy ra không an tâm mà đi tới chỗ của phụ mẫu để nhận sự an ủi. Nhưng tiểu thỏ ngốc lại không biết rằng phụ mẫu họ đã rời đi không lâu trước đó, kỳ thực gây cho Lam Hi một cảm giác đáng sợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-vo-ngai-lai-giet-nguoi-roi/1814960/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.