"......."
"Vậy .... Lúc nãy việc mình gặp ca ca xinh đẹp.., à không , không , là Tổ phụ Tử nhân gia không phải là mộng !!"
Lam Hi thiếu gia thầm nghĩ trong lòng mà vui mừng khôn xiết , tay nắm chặt chuỗi lưu ly Lam Tử Đồng cho , cố ngóc đầu bò dậy để A Trân yên lòng hơn vì thấy cậu không sao.
Thấy Lam Hi tiểu thiếu gia dậy bớt thở dốc ít ra mồ hôi hơn , lại cơn sốt ban nãy giảm dần , A Trân vui như ngày được mùa vội đến lấy khăn mặt vắt qua nước đến vừa hỏi vừa tận tình chăm sóc Lam Hi:
" Lam Hi thiếu gia, cậu còn thấy nóng không? Có chỗ nào khó chịu không? Cậu chóng mặt không ? Muốn uống nước không? Có......."
A Trân liên tục hỏi tới Lam Hi làm cậu nhóc đơ người ra , rồi dần dần nở một nụ cười nhẹ nhàng , tay cậu bé từ từ vươn đến đặt trên má cô gái nhỏ :
" A Trân tỉ , tỉ lại cằn nhằn rồi ! Ta hiện tại cảm giác khá tốt ,cũng không thấy khó chịu gì cả, tỉ đừng lo lắng quá.."
Lam Hi nhỏ nhỏ hiện giờ trông thoạt giống một người văn sĩ dịu đang ôn nhu tựa thủy, như trưởng thành hơn so với ngoại hình khả ái kia .
Để chứng minh rằng mình đã khỏe , Lam Hi chợt cố đứng dậy rồi xoay một vòng cho A Trân thấy .
Và đương nhiên vì cậu chưa thực sự khỏe lại nên là cậu đã hơi nghiêng người về phía sau tư thế chuẩn bị ngã xuống vồ lấy đất mẹ .
May thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-vo-ngai-lai-giet-nguoi-roi/153955/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.