Suy đoán thấp thỏm bất an, Thiên Thiên yên lặng ai oán bị dày vò đến giờ cơm trưa.
Không có nhận được điện thoại của Chu thư ký. Cũng không có truyền đạt xuống bất kỳ chỉ thị gì.
Thiên Thiên duỗi lưng một cái thở một hơi dài nhẹ nhõm, không có chú ý tới người phía sau thế cho nên có người gọi:
“Sở tiểu thư.” Thời điểm tim bị cả kinh tim đập đều chậm nửa nhịp.
Thiên Thiên quay đầu nhìn lại là LILY quầy lễ tân, nhắc tới tâm mới từ từ nơi xuống:
“Ừ, LILY, có việc gì sao?”
“Ha ha, là ….” Còn không có nói thẳng vào ý chính,LILY đã trước nâng váy Thiên Thiên nói: “Sở tiểu thư vóc người thật tốt, mặc cái gì y phục đều dễ xem. Nha ~ đây là váy tơ hàng mới nhất của Chanel năm nay số lượng hạn chế đi?” LILY hai mắt không chớp.
Thiên Thiên lúng túng hỏi: “Cái này thật sự là Chanel số lượng?” Khó trách nàng cảm thấy mặc đặc biệt thoải mái, mặc dù mỗi lần mặc thời điểm cũng sẽ nhớ tới mặt lão bản sẽ toàn thân nổi cả da gà, bất quá váy này mặc vào thật tốt không mặc thật lãng phí nha, chỉ là… mặc lâu như vậy hàng hiệu số lượng hạn chế nàng rõ ràng một chút cũng không biết, hơn nữa vẫn là dùng máy giặt quần áo…
Thiên Thiên lập tức có cảm giác tội ác tày trời.
“Hì hì, là tổng tài tặng đi?” LILY cười đến càng nhiệt tình:
“Tổng tài thực là tinh mắt, cái váy này cô mặc lên rất đẹp!”
Nhân viên Lăng thị làm gì có ai Thiên Thiên không biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-va-thien-thien-ai-la-nguoi-luu-manh/3608/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.