Cơm trưa sau, nhiệm vụ trọng yếu đúng hạn tới, làm cho Thiên Thiên thất vọng chính là, tổng tài giao cho nàng cũng không phải là dự án gì mới mà là – –
“Như thế nào, không muốn?”
Thiên Thiên dở khóc dở cười, ngu đến phát ói nhìn qua khuôn mặt tươi cười chuyển thành mặt lạnh lùng của lão bản:
“Không phải vậy tổng tài, em cái kia… Trình độ cũng không được khá lắm, sợ… hơi sợ làm không được, ngài…”
“Không quan hệ, chỉ là cùng đứa bé vui đùa một chút, không cần khẩn trương như vậy, không cần thiết quá để ở trong lòng.”
” Như vậy liền sẽ ảnh hưởng đến công thưởng tháng này cuaer em, mà … này cũng không hợp thích lắm, anh xem…”
“Tiền thưởng tháng này như cũ, anh đã cùng chủ quản của em nói rồi, việc này không cần em phải quan tâm.”
Tốc độ thật nhanh, nàng như thế nào không biết…
Ở công ty đều sợ gần chết, còn muốn đi nhà hắn, lão thiên ơi… cứu cứu con đi!
Thiên Thiên ấp a ấp úng:
“Đúng là… Như vậy tùy tiện đi …bọn họ, em lo lắng các đồng nghiệp sẽ có ý kiến, đúng thế…. mọi người sẽ có ý kiến, ảnh hưởng nhiều không tốt, đúng không tổng tài.” Vốn là mọi người liền lầm tưởng nàng cùng lão bản có quan hệ không bình thường.
“Không đi nhà tôi. Vậy đi qua nhà em cũng được.” Lăng Phong nghiêm nghị cùng Thiên Thiên thương lượng, tuyệt không giống như là đang nói đùa.
Thiên Thiên nước mắt rơi như mưa.
Tổng tài đây cũng quá có thể lăn qua lăn lại người, cho dù nàng bình thường công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-va-thien-thien-ai-la-nguoi-luu-manh/3605/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.