Trí nhớ dừng lại mùa hè mười năm trước, Thiên Thiên vẫy vẫy đầu bỏ qua cảnh tượng biệt ly gây cho nàng đau buồn, rất nhanh lại là 1 người không có tim không có phổi: “Còn sống mỗi một ngày đều thật vui vẻ, không uổng công đời này sống một lần.” Lại là 1 cô gái theo chủ nghĩa tích cực lạc quan.
Đại khái là Bạch y như phong giọng nói rất giống đại ca mắt lé kia, Thiên Thiên đột nhiên đối với hắn sinh ra một loại cảm giác thân cận, cười cười trêu ghẹo nói:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Không biết Bạch y huynh bình thường nhìn người có phải hay bằng nửa con mắt?”
Bạch y như phong qua một hồi lâu mới trả lời, giọng nói mang theo hương vị đùa giỡn:
[Bạch y như phong]: “Không sai, làm sao muội biết.”
Thiên Thiên chạy đến ben cạnh Bạch y như phong, bạch y sử dụng kỹ năng dáng người xoay tròn vài cái chung quanh tiểu quái bị ngược chết thành mảng lớn, trên màn hình số kinh nghiệm bay lên làm Thiên Thiên có nhiều sảng khoái.
Vừa nhặt vàng và đồ, 1 tay lại tán gẫu với Bạch y như phong, bởi vì vừa rồi câu nói kia làm Thiên Thiên đối với hắn mở rộng lòng người lần đầu tiên ở trước mặt người ngoài nhắc tới chuyện khi mình còn bé:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Khi còn bé có quen 1 người ca ca có vẻ giống huynh, giọng nói cũng có vẻ giống….”
Nam tử bạch y dừng tay xoay người nhìn Thiên Thiên đánh Ba Tư, thật lâu khung tán gẫu xuất hiện vài mặt tươi cười
[Bạch y như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-va-thien-thien-ai-la-nguoi-luu-manh/3587/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.