Chương trước
Chương sau
39720.

Cô nương chậm hiểu này có thể nhìn được điều này, vẫn đúng là không dễ dàng!

Lục Sâm vừa định thừa nhận, nhưng đột nhiên nghe được Tiểu Thất lại nói tiếp.

“Haiz……không có khả năng đâu, chúng ta cộng lại lần này chỉ mới gặp được có 3 lần thôi, anh làm sao có thể gặp 3 lần mà thích tôi được, không thể cứ vì tôi xinh đẹp liền thích tôi từ ánh mắt đầu tiên chứ, không hợp lý không hợp lý!”

Lục Sâm nghe xong lời nói của Tiểu Thất xém tí ói máu!

Cô cũng nói như thế rồi, bảo anh làm sao giải thích được?

Nói không thích à, trái lương tâm!

Nói thích à, Tiểu Thất khẳng định nói anh là thích nhan sắc của cô cho nên mới động lòng.

Lục Sâm muốn giải thích cũng không được, không giải thích cũng không xong.

Thật ra Tiểu Thất không ngại về việc người khác vì nhan sắc của cô mà thích cô, như mami của cô nói vậy, cũng giống như tính cách và sở trường, nhan sắc cũng là điều kiện của bản thân cô, bất kể là tại vì lý do gì thích, sao đi chăng nữa kết quả đều giống nhau, chỉ cần là thật lòng, kệ anh ấy tại vì lý do gì thích mình.

“Ê ê ê, anh rốt cuộc có phải thích tôi không?”

“Tôi……”

Lục Sâm vừa định nói, nhưng cửa phòng bệnh lại từ bên ngoài mở ra, Lục Sâm nhìn sang cửa, nhìn thấy bác sĩ bước vào, tức thì nhẹ nhõm.

Được rồi, không cần phải trả lời vấn đề rối răm này nữa.

Vị bác sĩ nữ dẫn theo y tá là đến đưa thuốc cho Tiểu Thất, thuận tiện thoa thuốc cho cô.

Vị nữ bác sĩ đưa kem bôi cho Lục Sâm, nhẹ nhàng nói, “Đây là loại kem bôi tốt nhất ở nước ngoài tại thời điểm này, hiệu quả cực kì tốt, vết thương trên mặt Tiêu tiểu thư thật ra không sâu, không có bị thương đến hệ thần kinh trên mặt, cho nên dùng kem bôi này chắc chắn rất nhanh có thể lành lại.”

“Khi nào dùng thế?”

“Khi nào cũng được.”

Lục Sâm nhận lấy kem bôi, y tá lại đưa một chai dầu thuốc màu đỏ, “Đây là gì thế?”

“Đây là dầu thuốc, trên người cô Tiêu có rất nhiều vết bầm, lấy dầu thuốc xoa lên người, dùng tay xoa dịu vết thương bầm tím, như vậy vết thương bầm tím sẽ rất là nhanh hồi phục!”

Lục Sâm gật đầu, “Tôi biết rồi, các vị có thể ra ngoài.”

Bác sĩ và y tá cũng đã lui ra.

Ánh mắt của Tiểu Thất nhìn vào kem bôi, “Thuốc này không rẻ hen?”

“Chỉ cần có hiệu quả giá cả không thành vấn đề.”

Lục Sâm đẩy xe lăn đi đến bên giường, “Nằm yên, tôi thoa kem giúp cô!”

“Oh!”

Tiểu Thất ngoan ngoãn nằm yên!

Lục Sâm từ trong hộp lấy ra một cây tăm bông, lấy kem bôi bôi lên mặt Tiểu Thất, cẩn thận dùng tăm bông một ít ít thoa đều kem ra, từ trán đến mép mặt đến cánh mũi đến cằm dưới, mỗi một chỗ đều cực kì cẩn thận, động tác cũng tương đối nhẹ nhàng, gần như là sợ rằng không cẩn thận thì sẽ làm đau cô vậy.

“Nếu như đau thì nói tôi nghe!”

“Không đau!”

Kem bôi thoa lên mặt, Tiểu Thất chỉ cảm thấy trên mặt mát rượi, cảm giác đau rát lúc đầu lập tức được xoa dịu, cảm giác mát rượi cũng vô cùng dễ chịu, mùi vị cũng rất nhẹ nhàng.

“Cảm thấy sao?”

“Rất dễ chịu, rất sảng khoái!” Tiểu Thất nói, “Cảm giác sau khi thoa lên dễ chịu hơn so với trước đó!”

Lục Sâm nhẹ nhõm lòng.

Chỉ cần có thể khiến cô dễ chịu chút, chẳng sợ thuốc này không có tác dụng mờ sẹo cũng gọi là không tồi rồi.

Lục Sâm rất nhanh đã thoa một lớp kem lên mặt cô, trên cổ cô cũng có vết cào, Tiểu Thất rất là hợp tác, giật cái cổ áo xuống, để lộ ra vết thương trên cổ.

“……”

Cô quả đúng là không có lòng phòng người!

Đợi sau này hai người ở bên nhau rồi, anh nhất định sẽ giáo dục tốt Tiểu Thất, tuyệt đối không thể ở trước mặt đàn ông lạ mặt kéo áo!

Lục Sâm hít một hơi, cố gắng bình vững hơi thở, lấy kem bôi dùng tăm bông cẩn thận tỉ mỉ thoa lên cổ cô.

Lục Sâm đã nhìn giấy hướng dẫn, giấy hướng dẫn toàn bản tiếng anh hoàn toàn không làm khó anh được, “Đừng động đậy, trên giấy nói trên mặt khô rồi mới nhúc nhích được! Tránh để dính bất kì thứ gì!”

“Oh!”

Tiểu Thất ngoan ngoãn nằm yên, không hề động đậy!

Dứt khoát tính kem bôi hấp thụ rất nhanh, chưa tới 10 phút là đã triệt để khô hết!

“Lục Sâm, được chưa! Lục Sâm?”

“Uhm?”

Tiểu Thất kì lạ nhìn vào anh, “Anh nghĩ gì đó, tôi gọi anh mấy lần rồi anh mới nghe được!”

Sắc mặt của Lục Sâm có chút ngại ngùng.

Anh vừa nãy cứ nhìn vào chai dầu thuốc đỏ trên người, cái này anh phải làm sao xoa cho Tiểu Thất?

Nhưng Tiểu Thất lại không có lo ngại gì, đã từ giường ngồi dậy, cứ cuộn thẳng ống áo rộng lớn của áo bệnh nhân lên, trực tiếp cuộn đến lên vai, lộ ra hai cánh tay của cô, Lục Sâm nhìn vào bộ dạng hai cánh tay của cô, lập tức không lo ngại gì nữa.

Cánh tay lúc đầu của cô trắng muốt như ngọc lúc này lại phủ đầy vết bầm tím, xanh có tím có, đâu đâu cũng thấy!

Trên cánh tay gần như không có miếng da lành lặn nào!

Ánh mắt của Lục Sâm tức thời trầm lạnh lại.

“Lục Sâm? Xoa đi!”

“Uhm!”

Lục Sâm mở chai dầu thuốc đỏ, đổ một ít lên cánh tay Tiểu Thất, ngẩng đầu nhìn vào cô, “Có thể đau một tí, cô nhịn chút!”

“Uhm!”

Chỉ cần có thể nhanh khỏi, đau đến mấy cô cũng nhịn!

Lục Sâm đặt chai dầu thuốc đỏ lên chiếc tủ đầu giường, đưa tay dùng sức xoa lên giúp cô.

“Woa--- woa woa woa--- đau quá!”

“Nhịn chút!”

“Lục Sâm anh nhẹ lại chút đi.”

“Nhịn chút, quen rồi thì sẽ không sao!”

“Lục Sâm anh là đồ khốn nạn, anh có phải cố ý báo thù tôi không, cho nên mới dùng sức như thế, á--- đau quá!”

“Đừng nói bậy!”

Triệu Đào trước cửa vừa định đẩy cửa bước vào, liền nghe thấy tiếng thét lên và tiếng nói chuyện trong phòng truyền ra!

Ai ya!

Mặt Triệu Đào đỏ lên, lập tức nghĩ bậy liền!

Tổng tài ghê gớm thật, mới gặp người ta 3 lần đã ăn được người ta!

Ha ha!

Anh không dám cản trở chuyện tốt của tổng tài, từ chỗ bác sĩ kiếm được một cái bảng đến, treo ngay trước cửa, sau đó anh vui vẻ chạy ra ngoài.

Cái bảng bị gió thổi quơ qua quơ lại.

Nhưng có thể nhìn kĩ 4 chữ lớn trên đó--- XIN ĐỪNG LÀM PHIỀN!

……

Hai người trong phòng lại hoàn toàn không biết chuyện này.

Không mấy dễ dàng xoa xong cánh tay, họng Tiểu Thất đã hét đến đau lên, hai cánh tay lại càng đau rát hơn.

“Lục Sâm……anh là đồ khốn nạn……”

“Vết bầm tan ra rồi mới nhanh khỏi được!” Sắc mặt Lục Sâm không đổi, từ tủ đầu giường lấy dầu thuốc đỏ đổ vào lòng bàn tay, dặn dò Tiểu Thất, lấy chân ống quần cuộn lên!”

Tiểu Thất phẫn nộ cuốn lấy chân ống quần!

Tình trạng của hai cái chân đồng thời cũng không tốt được bấy nhiêu, cho dù Lục Sâm đã có chuẩn bị tâm lý, lúc nhìn vào sắc mặt vẫn biến đổi.

“Đau không?”

“Đau!”

“Nhịn đi!”

Tiểu Thất mài răng!

Tiếp đến lại là một chuỗi tiếng hét lên đau đớn.

Lục Sâm đã nghe quen rồi, sắc mặt cũng không hề thay đổi chút nào.

Rất nhanh, hai cái chân cũng đã xoa xong.

Tiểu Thất kinh ngạc phát hiện, cánh tay vừa nãy còn đau rát, lúc bấy giờ sau khi xoa xong không ngờ lại không đau như trước đó nữa.

“Có chút tác dụng nhe!”

Lục Sâm không khách khí lạnh hứ một tiếng!

Đương nhiên có tác dụng!

Tay nghề của anh vẫn còn chuyên nghiệp lắm!

Lục Sâm vừa định dừng tay, nhưng thấy Tiểu Thất đưa tay muốn cuộn áo lên, mí mắt anh nhảy lên, khẩn trương đè lấy tay cô!

“Cô làm gì đó?”

“Sau lưng á, trên lưng cũng có nhiều vết bầm tím, Lục Sâm người tốt làm đến cùng, giúp tôi xoa xoa cái lưng đi, anh không biết là, tôi nằm lên đó cảm thấy đau đến lợi hại, tối hôm qua đau đến nỗi tôi ngủ không được!”

Lục Sâm, “……”

Cho nên, phải ở trước mặt đại nam nhân là anh cởi áo ra, sau đó để anh giúp cô xoa vết bầm tím?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.