Chương trước
Chương sau
Ngụy Cường đã hiểu, tình hình trước mắt giải thích cũng không rõ ràng, làm rồi không nhận chỉ làm cho người nhà Mạc gia gây phiền phức cho ông, cho nên vẫn là nhận đi.

Dù sao tình cảm của ông và vợ cũng bình thường, những năm nay chưa từng ngừng ngoại tình với phụ nữ bên ngoài, Mạc Oanh Oanh trước mắt không chỉ trẻ đẹp, quan trọng hơn là gia thế tốt, ngoài ra còn là đứa cháu mà Mạc lão gia yêu thương. Ông nhận thì không thiệt một chút nào.

Nghĩ như vậy, khuôn mặt của Ngụy Cường kiên định, “Mạc lão gia, chuyện hôm nay dù thế nào đi nữa cũng là tôi đắc tội Mạc tiểu thư, tôi nguyện ý chịu trách nhiệm, chỉ cần Mạc tiểu thư đồng ý, tôi đồng ý ly hôn với vợ để cưới Mạc tiểu thư.”

“Ông biến biến đi sao ông không đi tiểu rồi soi soi bản thân, với đức tính xấu của ông, cũng muốn tôi gả cho ông? Ông nằm mơ.” Mạc Oanh Oanh la hét như điên lên vậy, “Tôi sẽ không gả cho ông đâu, ông đi chết đi.”

Mạc Oanh Oanh cầm gạc thuốc lá ở đầu giường đập Ngụy Cường, động tác của cô quá lớn, các chăn đang che thân thể bị tuột xuống, để lộ **, những người đàn ông tại hiện trường đều quay mặt đi, Mạc phu nhân thấy thế nhanh chóng dùng chăn che lại giúp cô, “Oanh Oanh, con bình tĩnh tí, bình tĩnh tí.”

Lúc này Mạc Oanh Oanh làm sao có thể nghe được lời khuyên, đỏ mắt hung dữ nhìn Ngụy Cường, “Tên đáng ghét biến đi.”

Ngụy Cường thấy Mạc Oanh Oanh kích động như vậy bị hù 1 phen, lấy chăn che mặt, “Mạc tiểu thư, có chuyện từ từ nói, chúng ta từ từ nói.”

“Mạc Oanh Oanh con dừng tay.” Mạc lão đầu nghe trong phòng mọi người đang thì thầm to nhỏ, sau đó nhìn vào căn phòng như đang xem kịch cuối cùng không nhịn được nữa, tức giận la Mạc Oanh Oanh, “Con còn sợ không đủ mất mặt sao mau im miệng.”

“Ông…”

“Đừng gọi ông, nghe thôi cũng cảm thấy xấu hổ con nhìn bộ dạng bây giờ của mình xem, khác nào bà điên đâu chứ.” Mạc lão đầu xấu hổ thành tức giận, hận không thể cho Mạc Oanh Oanh một cái tát, “Cái đứa cháu hỗn đản này, mặt già của ông cũng sắp bị com làm mất hết rồi.”

“Ông…”

Mạc Oanh Oanh nghẹn ngào, rõ ràng lúc đưa ra ý tưởng ông rất ủng hộ, bây giờ thất bại rồi tại sao chỉ giận mình cô, cô cũng khó chịu mà, ông không những không an ủi, vậy mà lại chửi cô.

Mạc lão đầu hít sâu, cố gắng đè ép cơn giận, nhìn tất cả mọi người trong phòng, trầm giọng nói, “Hôm nay khiến các vị phải xem trò cười rồi, nhưng đây cũng là chuyện nhà của chúng tôi, làm phiền mọi người về trước để bọn tôi tự xử lý với nhau được không?”

Tôn Nguyên lạnh lùng nói, “Chúng tôi cũng muốn đi, nhưng Mạc gia gia, nếu người không đưa ra cách giải quyết cho chuyện này, sợ là ký giả bên ngoài cũng không cho qua đâu.”

Mạc lão đầu mặt khẽ cứng, “Chuyện này không cần mọi người lo lắng, đợi chúng tôi xử lý xong, tôi sẽ cho kí giả câu trả lời thích đáng.”

Tôn Nguyên nhún nhún vai, “Chuyện này thì tôi không quan tâm, nhưng …. Đại ca nhà tôi có chuyện nói, đúng không đại ca.”

Đột nhiên mọi người nhìn qua Tiêu Lăng.

Tiêu Lăng thấy đám đông nhìn qua, mắt lạnh lẽo, lạnh lùng nói, “Ban đầu tính sau lễ đính hôn của Mạc Tầm và Bạch Linh, sau đó về thành phố a mới tuyên bố, nhưng bây giờ…sự việc đã đến nước này, vậy thì không có chuyện gì để nói nữa, Mạc gia gia, tôi sẽ không cưới Mạc Oanh Oanh, trước đây ông tôi có lẽ đã nói với các người rồi, để nhà các người tuyên bố hủy hôn, nhưng sau nhiều ngày như vậy vẫn không có động tĩnh. Nếu đã như vậy, hôm nay tôi chính thức tuyên bố, tôi hủy hôn ước với Mạc Oanh Oanh.”

“Không không không, em không muốn hủy hôn…”

Tiêu Lăng mỉa mai nhìn cô, “Cô nghĩ với bộ dạng bây giờ của mình tôi sẽ cưới cô sao?”

“Là anh tính kế em, là anh…”

“Cơm có thể ăn bậy nhưng lời thì không thể nói bậy.” Tiêu Lăng dựa tường mắt lạnh lùng, “Nói chuyện phải có chứng cứ chỉ cần em có chứng cứ là tôi tính kế em, tôi có thể không hủy hôn.”

Mạc Oanh Oanh nhất thời nghẹn họng.

Cô tìm chứng cứ ở đâu chứ, chuyện này từ đầu đến cuối là cô tính kế anh, nhưng tại sao rõ ràng lúc đó sự việc rất thuận lợi, đến cuối cùng lại biến thành như vậy Mạc Oanh Oanh nắm chặt ga giường dưới thân, hận đến nỗi toàn thân run rẩy.

“Hôn ước có thể hủy…” Mạc lão đầu biết là hoàn toàn không thể giữ Tiêu Lăng lại, ông nói 1 điều kiện cuối cùng, “Tiêu Lăng, tôi mong cậu có thể làm theo kế hoạch cũ, đợi lễ đinh hôn ngày mai của Mạc Tầm xong rồi, về thành phố a được không? Tới lúc đó nhà chúng tôi tuyên bố hủy hôn…”

Mọi người tại hiện trường thấy Mạc lão đầu mặt dày như vậy đều chấn động không thôi.

Tiêu Lăng vẫn chưa nói chuyện, Tiêu Khả đã đứng ra phản bác, “Mạc gia gia, chuyện này đừng trách Tiêu gia không cho ông thể diện, sự việc từ đầu đến cuối như thế nào chúng ta ai cũng biết rõ, chuyện này Tiêu Lăng nhà chúng tôi không sai gì cả, lúc trước kêu các người mở miệng tuyên bố với giới truyền thông, là vì muốn giữ thể diện cho Mạc Oanh Oanh, nhưng bây giờ sự việc hoàn toàn khác… 1 đám phóng viên đang đứng bên ngoài, hôm nay Oanh Oanh xảy ra chuyện này, nếu để cô ta nói chuyện hủy hôn với giới truyền thông, đến lúc đó phóng viên nghĩ tiểu Lăng nhà chúng tôi là ngừoi thế nào?”

Tiêu Khả thấy sắc mặt người nhà họ Mạc thay đổi, nhưng như không thấy vậy, ngữ khí càng thêm sắc bén, “Lúc đó truyền thông chắc chắn cảm thấy Mạc Oanh Oanh đã làm tàn hoa bại liễu, còn hủy hôn với tiểu Lăng, nhất định là tiểu Lăng nhà chúng tôi có vấn đề… Chuyện này không phải chuyện nhỏ, tiểu Lăng còn có công ty của mình, rất cần chú ý đến thanh danh. Cho nên hôn ước này nhất định phải là hôm nay, ngay lập tức hủy đi.”

Mạc lão đầu như bị động kinh vậy, cả khuôn mặt giật giật.

Cuối cùng ông vẫn là thương Mạc Oanh Oanh.

Chuyện hủy hôn nếu do Tiêu Lăng tuyên bố, vậy Oanh Oanh sẽ bị hủy hoại hoàn toàn, anh hủy hôn vào thời điểm này sẽ khẳng định chuyện hôm nay Oanh Oanh bị người khác xâm phạm, đợi chút nữa ông có giải thích về tình hình ngày hôm nay như thế nào đi nữa thì truyền thông cũng không tin. Ở hiện trường hôm nay toàn là người thượng lưu của thành phố a, rất nhanh ai cũng sẽ biết tin đồn này, mà tin đồn thì càng đồn càng khác xa sự thật, tới lúc đó người trẻ thành phố a ai tình nguyện tiếp xúc với cô nữa chứ?

Mạc lão đầu không cần thể diện nữa, cười nói với Tiêu Khả, “Tiểu Khả à, danh tiếng của người đàn ông và phụ nữ không giống nhau, hai nhà chúng ta thân thiết như vậy, đừng vì chuyện nhỏ này mà làm cho cả 2 đều không vui vẻ.”

“Mạc gia gia cảm thấy đây là chuyện nhỏ, nhưng nhà con không vậy, ông của con chỉ có 1 đứa cháu trai là tiểu Lăng, tuy rằng bình thường hai ông cháu hay đấu đá, nhưng tình cảm thì không cần lời nói đâu, Mạc gia gia không cần nói nữa, hôm nay dù ông con có ở đây, cũng sẽ không đáp ứng yêu cầu của ông đâu, nếu vì chuyện này làm mất hòa khí hai nhà, cũng không còn cách nào khác.”

Mạc lão gia mặt cứng đờ.

Lời của Tiêu Khả là muốn nói ông biết, cho dù hai nhà có đoạn tuyệt, cũng không để Tiêu Lăng chịu oan uổng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.