Chương trước
Chương sau
“Anh biết, em có chuyện gì hả!”

Tô Tố có suy nghĩ cúp máy rồi trực tiếp nhận hình phạt, Tiêu Lăng khốn nạn, rõ rang đang ở hiện trường, rõ ràng biết tình huống cô đang gặp phải, lại làm ra bộ dạng như không biết gì.

Chúng ta kết hôn đi!

Lời này bảo cô nói thế nào!

‘’Em, em… ‘’ môi cô run run, cả mặt cứng đơ đỏ cả lên mà vẫn không cất lời được, ‘’Em, em…’’

‘’Em sao vậy! ‘’

Tô Tố nhắm chặt mắt, nắm chặt đầu nấm tay hết lên đáp lại,’’Mình kết hôn nhé!’’

Theo tiếng hét lớn của cô, cả khán phòng đều im lặng, ai nấy cũng đang chờ hồi âm từ đầu dây bên kia Tiêu Lăng. Nhưng…bên kia Tiêu Lăng không có âm thanh nào hết. Tô Tố mở mắt khe khẽ lén lén nhìn xuống phía khán đài thì phát hiện Tiêu Lăng đã biến mất không biết đi đâu, Tô Tố tìm kiếm hình bóng Tiêu Lăng trong khán đài, nhưng ánh sánd phía dưới quá mờ, cộng thêm người đông quá, ánh mắt nhìn vô vọng, bên dưới tràn ngập màu đen, vốn sĩ không tìm thấy người.

Người này đi đâu rồi.

Tiêu Lăng đã cầm điện thoại đến một nơi yên tĩnh, vị trí anh ta có thể nhìn rõ Tô Tố, nhưng Tô Tố lại không thể nhìn thấy anh ta.

Chúng ta kết hôn đi!

Rõ biết rằng chỉ là một trò chơi, nhưng tim anh đột nhiên chậm nhịp, anh dựa người vào tường, khuôn mặt cứng đơ ấy trở nên giãn ra dịu dàng hơn một chút, bên tai anh nghe tiếng thở của cô vọng lại từ điện thoại, anh đột nhiên muốn thời gian ngừng lại ở khoảnh khắc này.

Ánh mắt anh dẫn trở nên dịu dàng hơn, nhẹ nhàng nới, ‘’Được thôi_ ‘’

Lời anh nói qua chiếc micro rõ ràng từng chữ một lọt vào tai mỗi khán giả bên dưới, làm ai cũng mở to mắt kinh ngạc.

Ta khinh!

Tiêu Tổng một Tổng Tài lại chấp nhận lời câu hôn của Tô Tố,

OMG!

Điều này thật sự đến nghĩ cũng không dám nghĩ.

Được thôi.

Tô Tố hoàn toàn không ngờ Tiêu Lăng lại trả lời như vậy, kinh ngạc đến đơ cả người, hoàn toàn không nói nên lời, người đạo diễn buổi ghi hình đưa năm ngón tay vẩy vẫy Vương Sóc và Tểu Hy, thời khắc mà nói rõ ràng như vậy thu hút sự quan tâm của người xem làm cho người xem tăng lên năm triệu lượt xem.

Còn chưa đợi khán giả trong hội trường lên tiếng, lời nói của Tiêu Lăng lại truyền ra từ micro, ‘’Được rồi, tôi biết mọi người đang chơi trò chơi, chúc mừng cô đã qua cửa, bộ phim mọi người chiếu tôi cũng xem rồi, không tệ, tiếp tục cố gắng.

À…..

Khán giả dường như hiểu ra, thì ra Tiêu Thiếu Gia biết tình huống ở bên đây, nên cố ý nói vậy giải vây cho Tô Tố, thật là một ông chủ tốt.

Cúp điện thoại, vòng cuối của tiết mục cũng thuận lợi kết thúc.

Người chủ trì Vương Sóc và An Tiểu Hy đưa ra lời kết đầu điêu luyện, ‘’Thật vui khi hôm nay các nhân vật chính trong phim <Nhất Tiếu Tiêu Nại> đã có mặt tại đây cùng chúng ta trải qua một ngày thứ sáu vui vẻ thế này, chúng ta cùng chúc cho <Nhất Tiếu Tiêu Nại>đạt được tỉ lệ xem đài càng cao càng tốt, cám ơn mọi người. ‘’

Tâm trạng của Tô Tố như vừa trút cả ngọn núi lướn, do hai câu hỏi khi nãy của Tiêu Lăng,đến giờ diễn xong vẫn chưa định thần lại được, Tiểu Hy dắt Tô Tố ra ngaoif, vỗ vào đằng sau ngực, ‘’má ơi, làm con sợ chết đi được, tôi còn tưởng khi nãy Tiêu Lăng sẽ công bố quan hệ của hai người, sợ chết tôi rồi, sợ chết tôi rồi, Tố Tố cô không bị hoảng sợ chứ. ‘’

‘’Cô nói xem…’’

Cô sợ đến nổi tim đập loạn xạ, may mà lúc đó anh ta hồi tâm chuyển ý.

Quay xong tiết mục Tiểu Hy còn có việc bận, người trong đoàn phim ai về nhà nấy, Mộ Bạch đến trước mặt Tô Tố, ‘’Cùng đi nhé.’’

‘’Được thôi.’’

Hai người cùng bước song song về phía trước. Do hôm nay ghi hình, Tô Tố chỉ mặc một chiếc đầm bông nhỏ, giờ đã là mười giờ tối, bên trong sảnh ghi hình còn ấm áp xíu, giờ ở đây gió lạnh thổi qua, cổ Tô Tố đã nổi hết cả da gà lên, Mộ Bạch âm thầm cởi áo khoác của mình đắp lên vai Tô Tố, ‘’Ấy, không cần. ‘’

‘’Không cần phủi sạch quan hệ với tôi vậy chứ. ‘’ Mộ Bạch vừa đùa vừa nghiêm túc đáp lời.

Động tác cô vừa cởi áo khoác ra thì lạnh đến cứng cả người, cô vội vàng giải thích lại, ‘’ ‘’Không phải là phủi sạch quan hệ với anh, Mộ Bạch, tôi luôn coi anh là người bạn tốt. ‘’

‘’Ừm.’’ Tiêu Lăng ngặm ngặm môi, cười nhìn cô, ‘’Tôi chỉ đùa với cô. Lúc nãy trên khán đài cô không giận chứ, tôi cố ý chọc tức Tiêu Lăng thôi.’’

‘’Tôi biết mà ‘’

Hai người vừa đi vừa nói, ‘’Tiêu Lăng anh ta có tốt với cô không’’

Tô Tố không ngờ anh lại hỏi câu đó, đơ ra một giây, cô còn cho rằng Mộ Bạchsẽ coi chuyện này như chưa xảy ra, hai người vẫn như trước làm bạn bè cơ, nhưng anh ta đã hỏi, cô cũng không muốn giấu, ‘’Giờ Tiêu Lăng rất tốt với tôi.’’

‘’Vậy tôi yên tâm rồi.’’ Mộ Bạchđ ưa Tô Tố ra trước cửa đài truyền hình, vừa nhìn đã thấy xe của Tiêu Lăng đầu dưới ánh đèn đường, mắt anh lóe qua phát, ‘’Tô Tố, đắc tội một chút.

‘’À’’

Tô Tố còn chưa phản ứng thì bị Mộ Bạch ôm vào lòng, tay cô ngượng ngùng không biết đặt đâu, vừa muốn đẩy anh ra, thì nghe thấy Mộ Bạch nói nhỏ bên tai.’’Tô Tố, cô nhớ là nhất định phải hạnh phúc, nếu không tôi mà thấy cô không hạnh phúc, tôi sẽ tìm mọi cách để cướp cô về bên tôi làm bạn gái tôi, còn nữa…dựa vào kinh nghiệm tôi và Tiêu Lăng từ nhỏ đã chơi chung tới lớn, tôi nói với cô, Tiêu Lăng vô cùng cực kì nhỏ nhen, chúng ta đánh cược nhé được không’’

‘’Cái gì’’

‘’Tôi cược không quá năm giây Tiêu Lăng sẽ kéo cô ra khỏi tôi, tin không’’ Mộ Bạch cũng không quan tâm Tô Tố tin hay không, nhẹ nhàng ôm lấy cô và đếm bên tai cô, ‘’Một, hai, ba_’’

Vừa đếm đến ba, đã có một lực mạnh tách rời hai người đang ôm lấy nhau.

Mộ Bạch cười nhìn Tô Tố, hai tay dơ ra bất lực, quả không ngoài dự đoán của anh, ‘’Sao, tôi nói quả không sai chứ.’’

Tô Tố vụt cười.

Mộ Bạch cũng không quan tâm sắc mặt Tiêu Lăng khó coi ra sao, cười đưa tay nói với Tô Tố, ‘’Được rồi, người nên đến đã đến, trả áo lại cho tôi, nếu lúc nào cô thấy lạnh, cứ tùy ý đến chỗ tôi lấy áo.’’

Mộ Bạchmột lời đánh hai đòn chí mạng.

Tiêu Lăng lạnh lẽ hầm hầm rút áo trên người Tô Tố, vứt vào người Mộ Bạch, anh đem chiếc áo vest của mình tháo xuống khoác lên người Tô Tố, ánh mắt lạnh băng nhìn Mộ Bạch, ‘’Người phụ nữ của tôi không cần anh quan tâm, còn nữa… từ nay đừng kêu kêu Tô Tố Tô Tố mãi thế, luận vai vế, cậu nên kêu một tiếng chị dâu.’’

Mộ Bạch nhún vai, ‘’Anh luận vai vế của anh, chúng tôi luận vai vế của chúng tôi, tôi và Tô Tố là bạn, kêu tên là chuyện đương nhiên, người chiến thắng như anh ngay cả cái danh xưng nhỏ nhặt đó cũng tính toán với tôi, đồ nhỏ nhen.!’’

Tiêu Lăng thể hiện lòng chiếm hữu của mình bằng cách ôm chặt eo Tô Tố, không nói năng mà dùng hành động bá đạo của mình để công bố chủ quyền.

Mộ Bạch thật sự không nhìn tiếp được nữa, khoác áo khoác trên người rồi bước đi không quay đầu lại nhìn. ‘’Đi đây!’’

Mộ Bạch vừa đi, Tiêu Lăng lập tức kéo Tô Tố lên xe, Tô Tố vừa thắt dây an toàn thì vặn hỏi đi đâu Tiêu Lăng đã dùng thân hình vạm vỡ của anh đè cô xuống hôn.

Anh vừa hôn sâu vừa mạnh, chiếc lưỡi bá đạo của anh cạy mở hàm răng cơ, quét tất cả những nơi ngọt lịm trong miệng cô.

‘’Ực..’’Tô Tố bị hôn đến không thở được, đấm váo lưng bảo anh dừng lại

Tiêu Lăng lúc này mới buông bờ môi cô ra, anh nhìn đôi bờ môi mọng nu của cô, hơi thở dốc nặng nề, ánh mắt đã âm u của anh càng âm lạnh hơn, ‘’Lần sau không được thân mật với người đàn ông khác như vậy nữa, bạn cũng không được.!’’

‘’Tại sao!’’

‘’Tại vì anh ghen!’’
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.