Chương trước
Chương sau
Tô Tố khinh ngạc chiếc cốc trong tay không cầm chắc

“cheng....”

Chiếc cốc rơi xuống đất vỡ vụn, rõ ràng xung quanh âm thanh không nhỏ, nhưng Tô Tố dường như còn nghe thấy tiếng chiếc cốc vỡ nứt.

Ánh mắt của Trương Hân nhìn chằm chằm vào cô ấy

Tô Tố hoảng loạn trốn tránh ánh mắt của cô ấy, “xin, xin lỗi, con người của em sợ loại chuyện tâm linh như này.....cái đó, em nghĩ trên thế giới không thể có chuyện như thế được, chị Trương, khẳng định là chị nghĩ quá nhiều rồi, đúng vậy, chị không phải nói là có người nhắn tin cho chị không muốn chị điều tra chuyện của bạn chị sao? Nói không chừng thật sự có người đang cảnh cáo chị, hay là chị đừng điều tra nữa, nếu không thì tự chuốc họa vào thân thì làm sao”

Ánh mắt nhìn của Trương Hân giống tia X-quang trừng trừng nhìn mặt của cô, không rõ thế nào ứng một tiếng, “vậy sao? Nhưng tại sao trong tin nhắn chị cảm thấy có thiện ý, thật sự là chuyện kỳ quái”

“Cái này em thì không biết.....” Tô Tố sợ càng nói sai càng nhiều, nahnh chóng tìm lý do rời đi, “cái đó, em hôm nay là cùng bạn em đến, không thể cùng chị nói chuyện nhiều hơn, em đi trước đây”

“Ừ”

Tô Tố giống tháo chạy đi xa, đi xa rồi cô vẫn còn có thể cảm nhận ánh mắt của Trương Hân luôn luôn theo sau cô, trong lòng bàn tay của Tô Tố đều đã là mồ hôi, đến khi cảm thấy ánh mắt đó biến mất thì mới thở phào nhẹ nhõm, cô dựa vào một cái cây, mồ hôi lạnh đầm đìa

......

Còn Trương Hân càng cảm thấy hoài nghi Tô Tố này

Cô vốn chỉ là cảm thấy cô ấy và Tố Tố quá giống nhau, vì vậy thử thăm dò cô ấy, nhưng đoạn đối thoại vừa rồi nói xong, cô càng thêm hoài nghi. Cô ấy và Tố Tố giống nhau, khi căng thẳng hoàn toàn không dám nhìn vào mắt củ cô, khi nói dối chân rung rung nhẹ, còn khi cô nói mượn xác thay hồn ánh mắt của cô ấy phút chốc phân tán

Cô biết rất rõ chuyện này quá kỳ lạ, nếu như người khác nói với cô chuyện như thế này, cô nhất định ha ha cười hai tiếng biểu thị sự khinh thường đối với đối phương.

Nhưng có bao nhiêu căn cứ chỉ về Tô Tố

Cô từ trong túi xách lấy điện thoại ra, buổi chiều nhận được tin nhắn cô vẫn không có xóa, Trương Hân ấn gọi đi số điện thoại đó, không ngoài dự đoán, số điện thoại đó vẫn ở trạng thái tắt nguồn

Trương Hân thu điện thoại về, tiện tay vứt vào trong túi xách

......

Đúng 7 giờ, người dẫn chương trình đứng lên bục diễn, “các quý cô các quý ông tại hội trường xin yên lặng chút”

Theo lời nói của anh ta, đến âm thanh cũng được tắt đi, tất cả mọi người đều im lặng lại, chờ đợi người dẫn chương trình nói tiếp, “hôm nay là buổi dạ tiệc đón chào tân sinh, mọi người chơi có vui vẻ không?”

“Vui vẻ”

“Tiếp theo tiến vào tiết mục thứ hai của chúng ta, vũ hội, các vị nam sinh, các bạn phải nắm chắc lấy cơ hội này, nhìn thấy bạn nữ sinh nào tâm ý phải mời ngay cô ấy nhảy, nếu như có thể thành chuyện tốt, về dau nhờ mời tôi ăn kẹo hỷ (kẹo cưới) đó, được rồi, chỉ thế thôi, âm nhạc bắt đầu.....”

Bản nhạc Blue Danube Circle nhẹ nhàng vang lên

Những nam sinh ở hội trường đều bắt đầu mời người bạn gái mình thích đi nhảy

Lãnh Mạc đương nhiên là nhảy với Trương Hân, Tôn Nguyên nhớ tới Tiêu Lăng giao cho anh nhiệm vụ, mời An Tiểu Hy, ánh mắt của Mộ Bạch nhìn một vòng đều không có nhìn thấy Tô Tố, không ngừng cau mày

Tô Tố đâu rồi?

Anh nhanh chóng gọi điện thoại cho Tô Tố, sau đó dưới bóng của một cây to tìm thấy cô

“Làm sao mà một mình lại ở đây”

Tô Tố ôm lấy đầu gối, cố gượng cười nói, “có thể là tâm trạng hôm nay của em không được tốt, cảm thấy có chút dung hòa không nổi vào hội trường náo nhiệt này, còn anh, làm sao không đi nhảy vậy”

“Bạn nhảy của anh ở đây, anh cùng ai nhảy?” Mộ Bạch đứng trước mặt cô, gập người đưa tay ra với cô, làm dáng vẻ mời, “tiểu thư xinh đẹp, có thể mời cô nhảy một điệu không?”

“Đương nhiên”

Tô Tố mỉm cười, đưa tay ra đặt vào lòng tay anh ấy

Mộ Bạch kéo cô từ trên mặt cỏ đứng dậy, đưa tay vòng qua ôm lấy eo cô, từ từ dẫn vào sang nhảy

Mộ Bạch không sai lầm đưa Tô Tố vào đúng vị trí chính giữa

.....

Luôn luôn ở trong sàn nhảy chờ đợi Tôn Nguyên liên tục quan sát Mộ Bạch, anh thực sự là hiếu kỳ nữ thần của Mộ Bạch là người như thế nào, ôm lấy An Tiểu Hy nhảy mà tư tưởng không tập trung, bị An Tiểu Hy ác ý báo thù đạp lên chân mấy lần.

“Cô làm cái gì thế”

“Đạp anh”

“Cô đạp tôi làm gì”

“Nhìn anh không vừa mắt” An Tiểu Hy hứ một tiếng, đưa tay lên đẩy anh ra, “Tôn Nguyên, không muốn nhảy thì đừng mời người ta, chị đây đáng giá lắm, không có anh cũng có một đám đàn ông muốn mời tôi, anh con bướm hoa này nhanh chóng đi tìm cô gái khác đi, chị đây không phục vụ rồi”

An Tiểu Hy quả đầu tóc ngắn ngoảnh đi, lộng lẫy rời đi

Tôn Nguyên lép xẹp

Trừng mắt nhìn bóng lưng của An Tiểu Hy, cảm thấy ánh mắt kỳ quái ở xung quanh, ngượng ngùng không tả, nhưng may da mặt anh dày, đúc hai tay vào túi quần, sắc mặt tự nhiên từ trongg sàn nhảy đi ra

Anh vừa ngoảnh mặt thì nhìn thấy Mộ Bạch đang nhảy cùng Tô Tố, chân bước hụt một cái, suýt chút nữa thì té ngã, bên cạnh một cánh tay chặn ngang qua đỡ lấy anh, mới tránh khỏi anh ngã sấp mặt.

Chết cha

Mộ Bạch?

Tô Tố?

Không thể nào

“Đi bộ không thể đi cẩn thẩn sao” Lãnh Mạc một tay đỡ Trương Hân một bên cau mày nhìn anh ta, xuôi theo ánh mắt của anh ta nhìn thấy Mộ Bạch và Tô Tố, “làm sao mà mặt như nhìn thấy quỷ vậy?”

“Đâu chỉ là thấy quỷ, mà là gặp Diêm Vương rồi”

Tôn Nguyên thật sự muốn khóc rồi

Mộ Bạch yêu thầm nữ thần suốt 3 năm là Tô Tố?

Anh ta hồi tưởng lại lời Mộ Bạch nói trước đây, học sinh của học viện điện ảnh, trước đây anh ấy còn chạy đến làm diễn viên quần chúng trong {Ngạo Vân truyền}, bởi vì anh nói nữ thần của anh cũng ở trong đoàn phim { Ngạo Vân truyền }, những điều này gộp lại, người được nhận ra.....không phải là Tô Tố sao

Chết rồi

Làm sao lại là Tô Tố chứ

“Tôn Tử, cậu sao vậy?”

“Tớ chết rồi chết rồi chết rồi” Tôn Nguyên lúc này trong lòng ý nghĩ nhảy sông tự vẫn cũng có rồi, nếu như để đại ca biết anh đích thân giúp Mộ Bạch sắp xếp hội trường bày tỏ với Tô Tố, vậy thì anh khỏi phải sống nữa. Đại ca nhất định sẽ bóp chết anh thôi

Sau khi điệu nhảy kết thức là tiết mục gì tiếp theo?

Tiết mục bày tỏ

Chết tiệt

Ai đến nói cho anh tình huống trước mắt phải làm sao

“Tôn Tử rốt cục làm sao thế”

“A.....cậu đừng hỏi nữa, tớ cần phải nhanh chóng gọi cho đại ca, đúng đúng đúng, gọi điện thoại cho đại ca” Tôn Nguyên nhanh chóng lấy điện thoại ra, chạy đến góc không có người nhanh chóng gọi cho Tiêu Lăng

Tiêu Lăng là huynh đệ của anh, Mộ Bạch cũng giống thế là huynh đệ của anh

Vì vậy tình huống trước mắt anh khẳng định không thể đích thân ngăn chặn, phải đại ca mới được à

Chết tiệt

Tôn Nguyên một lần nữa trong lòng nổ đóa lên nói bậy

Làm sao mà lại cùng một người phụ nữ chứ, Mộ Bạch làm sao mà không thể nhìn thấy người khác vậy.

Chết tiệt chết tiệt

“Đại ca à, nhanh bắt máy nhanh bắt máy à.....”

Tu tu tu

Điện thoại cuối cùng thông rồi.

Tôn Nguyên vui mừng, nhanh chóng nắm chặt lấy điện thoại giống như đốt pháo vậy, nói lốp đốp, “đại ca đại ca, gọi khẩn cấp gọi khẩn cấp anh hiện tại đang ở đâu, nhanh chóng quay lại hội trường dạ tiệc, có chuyện gấp chuyện gấp chuyện gấp”

“Chuyện gì?”

Anh vừa nói dứt lời, ánh sáng trên cả bãi cỏ bỗng chốc toàn bộ tối lại, am nhạc cũng ngừng lại, các bạn học sinh phút chốc nháo nhác lên----tiết mục bày tỏ đến rồi

Thật sự chết rồi

Tôn Nguyên không quan tâm được nhiều nữa, căng giọng lên gào với điện thoại, “đại ca, anh còn không quay lại, vợ sẽ bị người khác cướp mất”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.