Chương trước
Chương sau
 Tô Tố chỉ là phân vân một lúc, nhìn về phía thành phố đã chìm vào trong im lặng, rồi vẫn lại phải thỏa hiệp

 Cô an ủi bản thân, không cần biết như thế nào Tiêu Lăng dù sao cũng là người quen, cô xảy ra chuyện rồi anh ta khẳng định chạy không thoát được có liên quan

 Nhưng nếu như cô quần áo không chỉnh tề từ khách sạn đi ra, gặp phải người xấu nào đó….thì hậu quả sẽ nghiêm trọng rồi.

 Cô đối với tính sát thương của dung mạo bản thân vẫn rất hiểu rõ

 Nhưng cuối cùng vẫn không cam chịu.

 Đứng nguyên tại chỗ ôm lấy đầu quyết không di chuyển.

 Tiêu Lăng hiểu rõ cái tính cách “không chịu khuất phục” của cô, cô tiểu yêu này giỏi nhất trốn tránh bị hại. Anh đưa tay ra đẩy cô sang bên cạnh giường, nhận thấy cơ thể cứng đơ của cô, trong tim không khỏi mềm lòng.

 “đâu có phải chưa ngủ qua, căng thẳng cái gì”

 Nói câu này không bằng không nói, sắc mặt của Tô Tố ngay lập tức đỏ ửng lên, trừng mắt với Tiêu Lăng, cuối cũng không tiếp tục ngượng ngùng nữa, đá bỏ dép lên giường.

 Giường rất rộng rất dài.

 Rộng đến hơn hai mét, cô ấy lên giường rồi thì lui về vị trí góc, nằm xuống quay lưng lại với Tiêu Lăng

 Tiêu Lăng tắt đèn lớn của phòng ngủ, chỉ để lại ánh sáng vàng mờ của vài bóng đèn tường.

 Ánh sáng màu vàng che phủ thân hình nhỏ bé của cô ấy, bên trên được đánh thêm một lớp ánh sáng mềm mại, vậy mà có cảm giác của sự ấm áp, Tiêu Lăng vừa rồi còn nghĩ cần phải dạy dỗ cô ấy, nhưng khi nhìn thấy cảnh này, con tim không biết tại sao mà lại mềm lòng.

 Anh thở một hơi, rồi nằm xuống bên cạnh cô.

 Đệm giường rất mềm mại, anh ấy tuy gầy, nhưng chiều cao thì rõ rang có, thể trọng cũng có, vậy nên vừa nằm xuống giường liền bị nún xuống. Mà cơ thể của Tô Tố quay lưng lại với anh ấy cũng trượt xuống theo, trượt thẳng vào lòng của anh ấy.

 “ê…”

 “đây không phải do tôi.” Tiêu Lăng xũng không hề ngờ tới như này, nhưng thế này cũng khá ổn, anh cười mỉm, đối mặt với khuôn mặt đỏ ửng của Tô Tố cười, “không tin cô thử tiếp tục lui về góc giường xem”

 Tô Tố hoài nghi nhìn anh ta.

 Một lần nữa lui về góc giường nằm xuống, không có chút nghi vấn nào, một lần nữa rơi vào lòng của Tiêu Lăng.

 Tiêu Lăng lâng này không đợi cô ngồi dậy, đưa tay giữ lấy đôi vai của cô, “đây có được tính là tự ngã vào lòng không?”

 Sắc mặt của Tô Tố thay đổi, nhưng không thể thoát khỏi anh ấy.

 Tiêu Lăng cũng bận cả một ngày rồi, rất mệt, đưa tay giữ lấy đôi vai của cô. “muốn ngủ thì ngủ hẳn hoi, không muốn ngủ thì có thẻ làm một vài việc khác, ví dụ…vận động vận động”

 Ánh mắt của anh ấy nóng rực, kẻ ngốc cũng biết cái mà anh ấy nói “vận động” là gì, Tô Tố sợ hãi lập tức không dám cử động nữa.

 “thế mới ngoan”

 Sau khi Tô Tố nhìn Tiêu Lăng thật sự không có một chút hành động nào nữa thì mới thả lỏng cảnh giác xuống, thả lỏng cảnh giác xuống mà, lập tức có cảm giác…nóng!

 Tuy rằng trong phòng có mở điều hòa, định nhiệt độ không đổi. Nhưng…chăn rất dày, cô ấy mặc áo choàng tắm, trong áo choàng tắm còn có khăn tắm, rất nhanh thì ra mồ hôi toàn thân.

 Cô ấy nhìn thấy Tiêu Lăng đã nhắm mắt, nhẹ nhàng đưa tay vào trong áo choàng tắm cởi bỏ khăn tắm, rất nhanh cô ấy hiểu được thế nào gọi là tự tạo nghiệt ko đáng sống.

 Vì muốn phòng tránh Tiêu Lăng quấy rối cô, cô đặc biệt chú ý nút thắt của khăn tắm, bây giờ muốn cởi bỏ, đúng thật vất vả. Cô không để tâm đến bên cạnh chỉ cúi đầu chiến đầu với chiếc khăn tắm, đến mức không biết Tiêu Lăng mở mắt từ khi nào.

 Tiêu Lăng vừa cười vừa nhìn bị kìm nén đỏ ửng khuôn mặt của cô, bất ngờ rất chân thật mở lời: “có cần tôi giúp cô không?”

 Tô Tố giật mình, lập tức lắc đầu, “không cần không cần, tôi tự làm được rồi.”

 Đằng nào cũng quấy rầy Tiêu Lăng rồi, cô cũng không phải nhẹ nhàng cẩn thận sợ gây ra động tĩnh nữa. Thế nhưng đối mặt với ánh mắt hừng hực của anh ấy, cô vẫn có chút ít không tự nhiên, “anh có thể nhắm mắt lại được không?”

 “cô nghĩ sao?” Tiêu Lăng hừm nhẹ

 Quả nhiên…

 Cô biết ngay mà.

 Cô chỉ đơn giản nhắm mắt lại bình đã vỡ cho vỡ luôn, gỡ bỏ thẳng khăn tắm xuống, gỡ thì không gấp, nhưng sử dụng quá lực, bất ngờ lộ ra ngoài nửa ngực, Tiêu Lăng làm sao có thể bỏ qua mỹ cảnh này, nheo mắt lại ngắm nhìn.

 Vừa định giơ tay ra lợi dụng chút, đột nhiên nhìn thấy trên ngực cô vết đỏ không hề giảm bớt, đó là vài đường màu đỏ tươi dấu vân tay

 Làn da cô ấy rất trắng, một chút màu sắc này càng khiến người nhìn rõ ràng chính xác

 Sắc mặt của Tiêu Lăng tức thì lạnh xuống.

 Anh ấy đưa tay ra thẳng thừng dùng chăn che ngực của cô lại, sắc mặt càng lạnh lung, “trong tiệc dạ hội vừa rồi chính xác chuyện gì vậy, nói rõ xem nào!”

 Nói thì nói, làm gì mà hung dữ vậy.

 Tô Tố cắn lấy môi, thành thật kể lại từng chi tiết nhỏ nhất chuyện gì đã xảy ra ở trong dạ hội cho anh ta nghe.

 Tô Tố nghĩ rằng anh ta càng nghe sắc mặt sẽ càng khó coi, nhưng nào biết anh ta càng nghe sắc mặt hóa ra lại tốt hơn.

 Nghe xong anh ta gật đầu, “về sau gặp phải loại đàn ông như vậy thì cứ bỏ chạy, nếu như không bỏ chạy được thì đánh lại thật lực, hôm nay sao cô không đổ chai rượu lên người ông ta. Về sau còn gặp lại trong tay có con dao cũng cứ đâm, đâm đến chết.”

 Tô Tố đổ mồ hôi, đâm chết người thì làm sao?

 Dường như nhìn ra được sự băn khoăn của cô ấy, Tiêu Lăng vỗ vỗ đầu của cô, “đâm chết người tôi chịu trách nhiệm!”

 Chịu trách nhiệm?

 Tim của cô đột nhiêm đập mạnh, con tim một lần nữa không nghe lời đập nhanh hơn.

 Tô Tố cau mày khó chịu.

 Biểu cảm này của cô trong ánh mắt của Tiêu Lăng thì lại là khôn tin tưởng bản lĩnh của anh ấy, anh ấy ôm cô ấy vào trong lòng, giọng điệu kiêu ngạo, “đừng nói là thành phố A, dù là trong đất nước này, chỉ cần cô phạm tội giết người, tôi đều có bản lĩnh không để cô phải chịu liên quan.”

 Tô Tố ngạc nhiên, con tim trĩu nặng.

 Tiêu Lăng mà lại có bản lĩnh to lớn như vậy sao?

 Vậy thì cô ấy muốn bỏ trốn khỏi bàn tay của anh ta, không phải càng không có hy vọng rồi hay sao?

 Tô Tố liền rơi vào trong tuyệt vọng, tâm trạng u ám của cô không hề để ý rằng đang bị Tiêu Lăng ôm trong lòng, cô luống cuống ngẩng đầu, đấu tranh một hồi vẫn không nhịn được hỏi anh, “anh không phải là ông chủ của công ty truyền thông sao? Làm thế nào mà có thế lực to lớn như thế này?”

 Tiêu Lăng thấy cô không phản kháng, tâm trạng rất tốt vỗ nhẹ lên đầu cô, dở khóc dở cười giải thích cho cô. “ai nói với cô tôi chỉ là ông chủ của công ty truyền thông thôi?”

 Người phụ nữ này có thể quan tâm đến anh ta một chút không

 “á…không phải sao?”

 Tiêu Lăng không nói lên lời, ai trong đất nước này nghe thấy hai chữ Tiêu Lăng, trong đầu phản ứng đầu tiên xuất hiện sẽ là “Hoàn Vũ quốc tế” chứ không phải là truyển thông Tinh Nguyệt.

 Cô yêu tinh này chậm chạm đến mức nào không biết

 Anh ấy vốn dự định nói cho cô ấy biết, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn bỏ qua, nhìn dáng vẻ mơ mơ hồ hồ của cô ấy cũng rất đáng yêu. Vả lại nếu như Tô Tố biết được thân phận của anh ta, sợ rằng khi đối xử với anh ta sẽ không còn lộ ra sự vừa hận vừa sợ hãi, dáng điệu muốn phản kháng nhưng lại không dám nữa.

 Như vậy anh ta mất mát lớn sao.

 “cô tự từ từ đoán đi.” Anh ta rất muốn biết đến khi nào thì cô ấy mới có thể phát hiện ra.

 “hứ….” Tô Tố bĩu môi, “giả thần giả quỷ!”

 Tô Tố không suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ rằng Tiêu Lăng đang trêu chọc cô.

 Đằng nào anh ta cũng không phải lần đầu trêu chọc cô rồi.

 Tiêu Lăng cười thầm, giơ tay tắt bỏ đèn tường, đèn bàn ở đầu giường cũng tắt, đắp chăn cho cô, ôm chặt cô trong lòng, “ngủ thôi.”

 Tô Tố đấu tranh một hồi giữ đẩy bỏ anh ta và không đẩy bỏ anh ta, sau cùng cũng từ bỏ ý tưởng đẩy bỏ anh ta ra.

 Bây giờ Tiêu Lăng vẫn coi như thành thực, chẳng may bị cô chọc tức rồi, noi không chắc sẽ làm gì với cô thì sao.

 Tô Tố vốn nghĩ rằng nằm trong lòng của Tiêu Lăng thì cô sẽ không ngủ được, nhưng hoàn toàn không nghĩ rằng, nghe thấy nhịp tim đập mạnh mẹ của anh ấy, mí mắt cô nhanh chóng bắt đầu díp lại, không mất bao lâu thì ngủ say.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.