Thấy cô thay đồ quá lâu nên người nhân viên đứng tuổi đi xem tình hình. Đến phòng thay đồ, cửa phòng mở toan, bên trong là một đống hỗn độn, đồ vật rơi rãi khắp nơi, chiếc váy cưới bị xé rách. Người nhân viên hoảng hốt chạy đi, vừa chạy vừa hét.
- Phu nhân mất tích! Phu nhân mất tích!
Nghe được lời đó, cả nhà được một phen náo loạn. Bác quản gia đang nhàn nhã uống trà cũng bị dọa cho sặc, ông vội vội vàng vàng gọi cho anh.
- Ông chủ...phu nhân...phu nhân... - Giọng ông rung rẩy.
- Tiểu Băng... Cô ấy làm sao? - Anh lo lắng hỏi.
- Dạ...phu nhân...mất tích rồi ạ.
- CÁI GÌ?
Anh mất bình tĩnh hét lên. Nghe tiếng anh hét, Nhược Phong và Tư Minh ( ai còn nhớ hai anh này không ><)bước đến gần anh hỏi chuyện.
- Có chuyện gì à - Nhược Phong mở lời.
- Tiểu Băng... Cô ấy... Mất tích rồi - Anh khó khăn nói.
- Cái gì? Nhưng sao lại -
" Reng reng "
Tiếng chuông điện thoại cắt ngang lời nói của Tư Minh. Thấy số lạ, anh do dự một chút nhưng rồi anh quyết định nghe máy vì linh tính nhắc anh phải nghe máy.
- Alo?
- Xin chào chủ tịch kính yêu của tôi. Tôi nghĩ là anh đã biết tin cô dâu của anh mất tích rồi nhỉ? Hahaha - Bên kia phát ra tràn cười trào phúng.
- Cô đã làm gì cô ấy? - Anh tức giận quát vào điện thoại, đồng thời dùng ánh mắt ra hiệu cho hai người kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-toi-khong-muon-yeu-anh-nua/1916039/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.