- Ồ, chủ tịch Hoàng Thiên đáng kính của tôi, tôi chỉ muốn cùng phu nhân gặp nhau nói chuyện một chút thôi mà. Chủ tịch sao lại làm lớn chuyện thế? - Ả cười khanh khách nói.
- Tôi cảnh cáo cô tốt nhất đừng đụng đến cuộc sống của chúng tôi. Nếu không thì đừng trách tôi - Anh lạnh lùng nói.
- Chủ tịch sẽ làm gì tôi? Anh giết tôi sao? Hay anh sẽ hành hạ tôi? Chủ tịch à, anh nghĩ tôi sợ sao?
- Cô sợ hay không là quyền của cô. Nhưng cô thử làm phiền Tiểu Băng xem, tôi lập tức giết chết cô.
Nói lời cảnh cáo xong, anh cúp điện thoại, trước khi điện thoại tắt vẫn còn nghe thấy giọng cười trào phúng của ả ta.
Anh lo lắng xoay qua nhìn cô, cô bình thản ngồi trên giường nhìn anh với vẻ mặt khó hiểu.
- Sao thế?
- À không. Anh nói nè, từ giờ đến ngày cưới, em không được đi đâu hết. Ở yên trong nhà cho anh. - Anh nghiêm mặt nhắc nhở.
Điều anh lo sợ đã xảy ra. Nhưng điều anh lo nhất là không biết có ai tiếp tay với ả hay không? Anh chắc là ả không dám làm một mình. Điều này chắc anh phải điều tra kĩ.
Thấy anh lơ đãng, cô lây lây vai anh.
- Thiên...Thiên...CHỒNG - Cô kêu to.
- À..hả? - Anh bừng tỉnh hỏi.
- Anh nghĩ gì thế? Sao lại ngây người thế?
- Không... Không có gì. Em nhớ lời dặn của anh là được rồi. - Anh vuốt tóc cô nói.
- Nhưng cứ mãi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-toi-khong-muon-yeu-anh-nua/1916031/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.