- Là anh kêu họ gọi như thế - Anh thản nhiên nói.
Sau này, cô sẽ là chủ nhân của ngôi nhà này, mọi người đều phải tôn trọng cô như tôn trọng anh.
- Tôi đồng ý kết hôn cùng anh khi nào? - Cô lườm anh.
Nhận lấy hộp y tế từ tay bác quản gia, cô bắt đầu xử lý vết thương. Vừa làm cô vừa cằn nhằn.
- Sau này đừng làm tổn thương bản thân nữa.
- Anh quen rồi.
- Quen? - Cô ngước lên nhìn anh đầy thắc mắc.
Anh là chủ tịch của một tập đoàn lớn mà, sao lại quen với những vết thương nặng thế này? Chắc chắn là anh còn giấu cô điều gì đó.
Biết mình lỡ lời, anh vội xua tay, nói lại.
- À...ý anh là...anh đã quen với những lời thách thức mạo hiểm như vậy rồi - Anh gãi đầu nói.
- Ra là vậy... - Cô đượm buồn. Anh nói dối cô. Từ khi nào mà anh đã bắt đầu giấu giếm cô. Có phải cô không đủ tin tưởng để anh chia sẻ hết mọi thứ.
Sau khi xử lý xong vết thương, cô định đứng dậy đi về thì bị anh kéo lại.
- Em muốn đi đâu?
- Đi về nhà.- Cô lãnh đạm nói.
- Đây sẽ là nhà của em.
- Boss...tôi nghĩ chúng ta nên dừng lại thôi. Tôi không muốn yêu anh nữa - Cô cười buồn. Không tin tưởng để chia sẻ cho nhau thì yêu nhau làm gì nữa. Coi như là giải thoát cho nhau đi.
- Em nói gì thế? - Anh ngạc nhiên hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-toi-khong-muon-yeu-anh-nua/1916012/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.