Sau khi tắm rửa xong, Nhược Hy lấy điện thoại gọi cho Lăng Ngọc để báo bình an. Không thôi cô ấy sẽ lo lắng mà ảnh hưởng đến thai nhi. Gác điện thoại, Nhược Hy lười nhác nằm xuống giường, cô không thấy Lôi Lạc Dương đã đi đâu, dù sao bây giờ trời cũng đã tối, haizzz...thở dài một cái, Nhược Hy đứng dậy bước ra khỏi phòng. Bây giờ trên người cô chỉ mặc áo choàng tắm màu đen của Lôi Lạc Dương vì cô không có đồ ở đây. Đám người hầu thấy Nhược Hy liền lễ phép cúi chào 
- Phu nhân. 
Nhược Hy gật đầu một cái, mặt cô không chút biểu cảm gì hỏi cô hầu bên cạnh 
- Lạc Dương đâu? 
- Dạ, lão đại đang ở phòng hội nghị. 
- Phòng hội nghị? 
- Dạ, phòng ở trên tầng ba phu nhân có muốn lên? 
- Không sao, ta tự đi các người cứ làm việc của mình. 
Đám người hầu thấy Nhược Hy rời đi thì thở phào, sao phu nhân lại lạnh giống lão đại vậy? 
Nhược Hy khó hiểu, chẳng lẽ cô đáng sợ vậy sao? Lắc đầu bỏ đi ý nghĩ đó, Nhược Hy nhanh chóng đến phòng hội nghị, đang do dự không biết có nên vào hay không, thì phía sau một giọng nói lạnh lùng vang lên 
- Cô là ai? Cô không phải người của bang? 
- Phải. lạnh lùng không kém cô gái kia 
Cô gái thấy khó hiểu, không phải người trong bang thì làm sao ở đây được. Tử Hạ đưa mắt lướt qua một lượt trên người Nhược Hy, thì khinh bỉ. Ở đây quyến rũ đàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-toi-cao-cung-chieu-vo-yeu/2022478/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.