Lôi Lạc Dương mặt lạnh như băng ngàn năm liếc nhìn những người ngồi ở phòng khách. Bà Lôi thấy anh liền cười vui vẻ, nói 
- Con về rồi, mau, mau lại đây. 
Trái ngược với sự vui vẻ của bà, Lôi Lạc Dương không có bất kỳ biểu cảm nào. Chậm rãi ngồi xuống ghế, quay sang hỏi Má Trịnh 
- Thiếu phu nhân đâu? 
Má Trịnh khó xử nhìn Lôi Lạc Dương, bà phải nói gì bây giờ? Chẳng lẽ nói thiếu phu nhân đi rồi? Đang không biết phải làm sao thì, ông Lôi lên tiếng 
- Con bé đi rồi, nó không phải là thành viên của Lôi gia. Con phải cưới người môn đăng hộ đối, chứ không phải một con bé không rõ lai lịch. 
- Môn đăng hộ đối? Như thế nào mới gọi là môn đăng hộ đối? 
Lôi Lạc Dương lạnh lùng nói, Lâm Gia Tuệ ngồi đối diện nhìn thấy khí thế của anh thì rùng mình. Bà Lôi không vui khi thấy con trai như vậy, định lên tiếng thì bị ông nội Lôi cắt ngang 
- Chuyện để sau hãy nói, bây giờ đi ăn cơm. 
- Ba nói phải. 
Lôi Lạc Dương đứng dậy lạnh lùng nói 
- Mọi người cứ tự nhiên, con đi tìm Tiểu Hy. Không tìm thấy cô ấy con sẽ KHÔNG VỀ ĐÂY NỮA. 
Lôi Lạc Dương nhấn mạnh mấy chữ cuối, rồi tiêu sái bước ra ngoài. Để lại ai kia một bụng tức, còn ba mẹ anh thì cảm thấy khó xử. Có phải họ hơi quá đáng khi đuổi Nhược Hy đi? 
Sau khi Lôi Lạc Dương rời đi, không khí phòng khách có chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-toi-cao-cung-chieu-vo-yeu/2022475/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.