” Cảm ơn, mà anh sao lại ở chỗ này? “ cô trở lại trạng thái ban đầu giọng nói dịu dàng vang lên.
“ Tôi nhớ em “ ba từ dứt khoát nói ra vẻ mặt của Phương Bạch Dạ vẫn nghiêm túc như cũ.
Hoàng Trang Trang bây giờ cứng đờ rồi hắn ta vừa nói cái gì cơ? Tôi nhớ em não anh ta bị chập mạch hả?
“ Em không cần suy nghĩ nhiều như thế lần trước tôi thấy em chuyển đến ở cùng khu với tôi đang yên đang lành lại phóng xe ngư bay đi mất nên tôi mới đuổi theo “ Phương Bạch Dạ lần đầu tiên nói nhiều như thế phải nói rằng rất hiếm khi hắn được một câu dài như thế.
“ À anh theo tôi đến tận đây “ liệu anh ta có biết việc cô làm ở trong bang với thế lực của anh ta cô có tìm hiểu qua cũng không tầm thường.
“ Theo em đến sân bay thì mất dấu thuộc hạ của tôi thấy em ở đây “ đôi mắt màu hổ phách của Phương Bạch Dạ sâu thẳm mà nhìn cô gái trước mắt.
Hoàng Trang Trang như có một luồng hơi lạnh đổ về phía cô mất tự nhiên mà kêu “ À...”
“ Anh anh dẫn tôi đi đâu thế? “ lúc cô đang ngẩn ngơ thì bàn tay to lớn của Phươn Bạch Dạ đã cầm lấy đôi tay nhỏ bé của cô.
“ Dẫn em đến khách sạn “
“ Vào...vào khách sạn làm gì “
“ Để ngủ “
“ Không cần biến thái anh mau buông tôi ra “ cô hét lên giữa trung tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-thuong-yeu-vo-vo-con-deu-dang-yeu/2563436/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.