Cô bước ra khỏi tòa nhà cao ngất trời mọi người cúi gập người chào cô.
“ Chào cô chủ”
“ Chào cô chủ”
“ Ừ” cô trả lời vỏn vẹn 1 từ
Cô ra cửa ngay lúc này cô lại chạm mặt anh. Cô đụng vào lồng ngực rắn chắc của anh.
“A” cô xoa lấy cái đầu đụng bị đau ngước mặt lên nhìn anh. Ơ sao có chút quen quen nhỉ?
“ Lại đụng vào tôi? “ Phương Bạch Dạ lạnh lùng nói.
“ A, tôi xin lỗi tôi không để ý xin lỗi anh nha, sao nhìn anh có chút quen thuộc?” cô gãi đầu cố nhớ. Trong lúc cô đang mơ màng anh phun ra 2 chữ “ Quán cafe “
“ À, hóa ra là anh sao thật là có duyên nhaa... “
“ Cô chủ xe của cô ạ “
“ Ừ, tôi đi trước có duyên gặp lại “ cô cười rạng rỡ với anh rồi bước lên chiếc xe giống của anh.
Cô chủ? “ Tổng giám đốc đến giờ rồi ạ” Tôn Mai khẽ lên tiếng.
Anh mặc 1 bộ vét màu xám tro khí chất của vương giả mọi ánh mắt như muốn đổ dồn về phía anh, anh bước lên vào trong thang máy chuyên dụng lên phòng của Hoàng Quý Khiêm.
Cô chợt dừng xe bên một tiệm bánh ngọt cô nhớ ngày xưa anh cô rất thích ăn ánh ngọt coffe ở cửa hàng này thì phải cô bước xuống xe đi vào trong tiệm.
“Cho tôi một bánh coffe money cỡ vừa “
“ Vâng xin tiểu thư đợi tôi chút “
Cô lại vòng xe về tập đoàn Hoàng thị “ Cô chủ sao cô lại quay lại rồi ạ? “ cô không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-thuong-yeu-vo-vo-con-deu-dang-yeu/114960/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.