Lãnh Mục Hàn ngồi trên máy bay, lòng không ngừng cầu mong mau hạ cánh. Anh đã hai ngày không gặp cô, thực sự rất nhớ cô.
Trước lúc lên máy bay, thư kí Dương đã nói với anh rằng Diệp Tâm ở công ti bị người ta khi dễ, anh liền lập tức bỏ lại mọi công việc mà quay về.
Vừa ra khỏi cổng an ninh, đã có xe của thư kí Dương ở sẵn bên ngoài chờ anh. Khi anh đã yên vị trên xe, thư kí Dương liền hỏi:
"Lãnh tổng, anh muốn về nhà hay tới công ti trước ạ?"
"Tới công ti!" Lãnh Mục Hàn anh sắp vì nhớ cô mà phát điên rồi, còn về nhà gì nữa.
Anh nhận ra, mình hình như đúng như lời cô nói, đã lỡ yêu cô mất rồi.
Đến công ti, mọi người đều khá ngạc nhiên vì sự xuất hiện đột ngột của anh, chẳng phải nói đi một tuần mới về sao?
Anh lên thẳng tầng 25 tìm cô, đúng lúc cô ôm tập tài liệu đi ra ngoài. Hai người đâm phải nhau, tập tài liệu rơi xuống.
Diệp Tâm cúi xuống nhặt, Lãnh Mục Hàn cũng cúi theo, cầm lấy bàn tay sưng đỏ của cô, nghiêm giọng hỏi:
"Tay em làm sao thế này?"
Cô hơi giật mình vì sự xuất hiện khác thường của anh, nhưng chợt nhớ ra anh có bao giờ bình thường đâu nên cũng tạm thời bỏ qua vấn đề này, trả lời anh qua loa:
"Tôi không sao, không cẩn thận bị bỏng thôi."
"Không sao? Tay em bị thành thế này mà bảo không sao? Không phải em cẩn thận lắm sao, tại sao lại bị bỏng?" Giọng anh hơi gắt, bất quá cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-sung-vo-bao-boi-tim-duoc-em-that-khong-de/540473/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.