Hát bảng mệnh, bái dạ đường
***
Cho dù không nghe không thấy, ánh lửa của ngọn nến chiếu lên mặt, Vệ Ách cũng có thể đoán được người trước mặt đang quan sát mình. Tộc trưởng thổ lâu càng dành nhiều thời gian kiểm tra hơn, sắc mặt ông ta ngày càng thiếu kiên nhẫn. Khi bà tử đến đây, khuôn mặt của ông ta đã phủ đầy băng, lạnh đến mức có thể đông chết người.
Bà tử bị ông ta làm thảng thốt, không dám nhiều lời, nhanh nhảu lau sạch máu cho cậu rồi vội đi ra ngoài.
Dưới ánh nến, tuy "tân nương" tóc bạc có khuôn mặt ốm yếu nhưng làn da trắng nõn, đôi môi đỏ thắm, trên người mặc chiếc váy cưới đỏ tôn dáng và dây thừng đỏ sấn vào người tựa như một nhánh mai lạnh bị trói chặt trong tuyết, quả thực làm lòng người nao nao.
Bấy giờ tộc trưởng thổ lâu mới hài lòng.
"Được rồi, đưa cổ lên lầu, giữ chặt một chút." Tộc trưởng thổ lâu vung tay lên với hai người trong tộc, hệt như nghĩ tới điều gì lại chán ghét nhíu mày: "Cẩn thận một tí, đừng có giống như A Long lần trước thấy người ta đập đầu vào tường mà cũng không ngăn cản, trì hoãn thời gian khiến Thần Lang giáng tai họa, liên tiếp thu hai hộ gia đình."
Hai gã trong tộc luôn miệng vâng dạ, trái phải nắm lấy một cánh tay của Vệ Ách, nửa đỡ nửa dìu dẫn người lên cầu thang.
Cầu thang của phòng trống thổ lâu còn đẫm máu hơn tầng một.
Tiền giấy trắng đỏ vương vãi trên thang gỗ, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-quy-thoai-dau-tien/2890313/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.