Hai người Giải Nguyên Chân và Vệ Ách giống như tiếp sức, anh vừa ho ra máu thì tới cậu, bọn Tống Nguyệt Mi, Cao Hạc và Thốn Đạo Hưng hoảng sợ đến nháo nhào cả lên. Suýt nữa lại muốn kéo Vệ Ách lên, phiền hắc bà thêm một lần nữa nhưng lại bị Vệ Ách kìm lại vẻ mất kiên nhẫn giữa hàng lông mày, lạnh lùng xua tay từ chối một cách thờ ơ.
Một tay cậu ném lá cờ màu vàng sang một ben, mặt mày uể oải:
"Mộc Sùng Mạt còn ở trong phủ chưởng trại."
Mọi người còn chưa kịp thở, cậu đã thốt ra câu thứ hai mà không hề báo trước, tát thẳng vào mặt mọi người: "Ông ta chết rồi."
" —— chết rồi?!" Mấy người Thốn Dịch, Hứa Anh Hứa Oánh đột nhiên cất cao giọng. Họ vốn tưởng rằng Mộc Sùng Mạt trại trấn Cốt Thiêu này giở thủ đoạn bẩn thỉu, cố tình trốn tránh anh em đoàn họ Thốn, không cho họ kết thúc chuyến đi núi hộ tống "hàng cấm" này.
Lại không ngờ hóa ra đã chết rồi!
Vệ Ách nhướng mí mắt xem như khẳng định.
Hình ảnh mà cậu thoáng thấy trong ký ức của du sư họ Tiết là một đám người tụ tập tấp nập ở sân sau của chưởng trại Mộc Sùng Mạt, một bóng dáng mặc bộ đồ thêu hoa đồng rủ xuống chính giữa các hình người, hệt như một cây đinh hình người đứng thẳng —— quan phục chưởng trại Điền Nam trông như thế nào, Vệ Ách không rõ lắm, nhưng nhìn thoáng qua cũng có thể đoán được.
"Chưởng trại bọn họ đã chết, vậy mà quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-quy-thoai-dau-tien/2890188/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.