Chương trước
Chương sau
Những bức tượng Phật phẫn nộ có tám tay và ba đầu chuyển động, vươn cánh tay sắt ra từ trong bàn thờ ở hai bên. Không đáp lại lời châm chọc của quỷ thần, Vệ Ách chống tay, dán sát đất đi về phía trước, tránh thoát cánh tay hai pho tượng Phật phẫn nộ. Lúc này trong phòng có một làn khói dày đặc cuồn cuộn, trong làn sương mù xanh đen, tượng Phật phẫn nộ hiện ra từ trong bàn thờ.

Ấn tượng sâu sắc nhất của người bình thường với Phật giáo truyền vào Trung Châu phần lớn là Bạch Mã và Mật Tạng.

Song Vân Nam là khu vực biên giới của Trung Châu, gần sát Đông Nam lại có đường giao thương, thực ra đây cũng là khu vực chịu ảnh hưởng của các tôn giáo, thậm chí còn xa hơn cả Bạch Mã. Ban đầu truyền vào Vân Nam có Azhalia giáo, Phật giáo Tây Tạng, Phật giáo Nguyên Thủy, v.v... Bắt gặp tượng Phật sắt đen ở phủ thổ ty La Vụ hùng mạnh một thời chẳng hề hấn gì.

Chỉ có điều, tám tượng Phật phẫn nộ này hoàn toàn khác với tượng Phật trong thường thức.

Đúc bằng sắt đen và khảm đá xanh ngọc, khuôn mặt phẫn nộ không rõ, những cụm lửa màu xanh đậm đốt cháy trong vòng sắt đen phía sau bức tượng, không khí khủng bố áp lực ập tới từ đối diện.

Tám bức tượng phật phẫn nộ này tạo thành hộ pháp cốt lõi của quỷ phủ thổ ty, bóng sáng phòng chính nhấp nháy, dây máu bị ánh nến của Thập Tam Nguyên Quân đốt cháy. Ngọn lửa màu xanh đậm trong vòng phía sau tượng Phật phẫn nộ tuôn ra, va chạm với thần hỏa của thần bảo hộ.

Nếu chân thân Thập Tam Nguyên Quân ở đây, thì những ngọn lửa quỷ này tất nhiên không làm gì được thần hỏa.

Song vào lúc này, giáng thế đến là bóng mờ của pháp tướng được Vệ Ách triệu tới.

Quỷ hỏa và thần hỏa va chạm thiêu rụi lẫn nhau, ngọn nến của Nguyên Quân cầm không thể nào ngay lập tức thanh trừ quỷ vận trong Phật đường. Sau khi Vệ Ách tránh thoát một pho tượng Phật phẫn nộ, cậu đối mặt với cánh tay sắt của tà Phật trước mặt, không lùi bước mà tiến về phía trước, trực tiếp giẫm lên cánh tay quỷ quái của pho tượng mượn lực nhảy lên giữa không trung, lướt qua thi thể của nhà họ Liễu bị treo dưới xà nhà.

Khi thấy rõ khuôn mặt bị tơ máu quấn quanh của cái xác nhà họ Liễu.

Vệ Ách cũng nhìn rõ toàn bộ nội thất của căn phòng chính.

Trong căn phòng tối tăm và áp lực, ngoại trừ bàn thờ lõm hình vòng cung hai bên và thi thể nhà họ Liễu bị treo giữa bàn thờ, còn có một bàn thờ bày từng bài vị thổ ty các đời của "phủ thổ ty La Vụ".

Bài vị đỏ sậm, tạo cho người ta cảm giác rùng rợn khi nhìn chằm chằm vào.

Những sợi máu từ dòng chữ trên bài vị trượt xuống giống như những con giun máu, bay lên về phía những người sống đang đến gần.

Song trừ cái đó ——

Trong bóng tối đằng sau nhiều bài vị, còn có mấy "con mắt" bí ẩn khác ẩn giấu sâu trong bóng tối phía sau bàn thờ. Con mắt đó có kích thước bằng đầu người, thoạt nhìn giống như một cái lỗ trên tường làm từ bùn đất đen, con ngươi có màu xanh đen rêu, ẩn sau bàn thờ đang xoay tròn.

Đôi mắt ẩn giấu rất kín đáo, cũng không hề phóng ra hơi thở hay mùi gì, nếu không phải Vệ Ách đang ở trên không trung thì cũng khó phát hiện ra nó.

Trước "con mắt", ba thanh đồng nghiêng bị đóng đinh vào đất tạo thành trận pháp phong ấn.

Ba cây thanh đồng trấn giữ này hiển nhiên không phải đồ của quỷ phủ thổ ty, mà là do một tiền bối không biết tên nào đó của nhà họ Liễu đột nhập vào phủ thổ ty La Vụ mà đóng đinh. Ngoài ra trên thanh đồng còn có đầy lá bùa và thần chú xem không hiểu.

Còn có ba thanh đồng bị cố định trên bàn thờ trước "mắt" trấn áp những bài vị kia.

Thanh đồng cuối cùng dính máu rơi xuống mép bàn thờ.



Phủ thổ ty La Vụ không biết là từ thế hệ nào, trận chiến diễn ra trong phủ thổ ty này đã trôi qua hàng trăm năm không một ai biết tới, nhưng vết máu trên chiếc thanh đồng cuối cùng vẫn tươi rói như mới, giống như nó vừa bị rút ra khỏi trái tim của ai đó.

Tương ứng là ——

Thi thể của nhà họ Liễu không biết tên ấy bị treo trên xà nhà, trước chỗ trái tim của thi thể còn có mấy cái lỗ ghê rợn.

Xem ra, thành viên vô danh của nhà họ Liễu đã đột nhập vào quỷ phủ thổ ty, lấy máu tươi của mình bố trí một trận pháp trấn áp những thứ quỷ quái này vào giây phút cuối cùng. Chỉ là người nọ có lòng nhưng không đủ sức, thanh đồng cuối cùng không đóng đinh được, đối phương chết trong tay của tượng Phật phẫn nộ sắt đen rồi bị treo lên trên xà nhà. Suy cho cùng việc trấn áp phủ thổ ty la Vụ vẫn còn thiếu một bước cuối cùng.

Hiện tại, quỷ phủ thổ ty hồi phục.

Sáu cái đinh đồng đóng đinh trấn áp quỷ quái vướng đầy những tơ máu, đã xuất hiện dấu vết bị nhổ ra rồi bị nghiêng lệch đi.

Duy chỉ có thanh đồng dính máu cắm ở mép bàn thờ là không có tơ máu nào dám bén mảng tới gần.

Khi Vệ Ách thấy "con mắt" đằng sau bài vị, thì "con mắt" đó cũng nhìn cậu.

"Con mắt" phía sau bài vị xoay chuyển, nhất thời trong phòng vang lên tiếng ù ù, tiếng xích sắt va chạm vào vang lên, xiềng xích đồng thau từ trên người tượng Phật phẫn nộ lan đến thi thể nhà họ Liễu rồi đột nhiên kéo căng, cái xác bị treo giữa không trung, da thịt căng ra rồi bị xé toạc vỡ ra từng khúc rồi đập xuống mặt đất.

Chữ ký của nhà họ "Liễu" rơi vào vũng máu.

Mà vô số tơ đỏ như giun máu, quấn trong dây xích đồng thau, vọt ra từ xác chết không biết tên rồi lao về phía Vệ Ách như vô số xúc tu kinh tởm.

Đằng sau vang lên đầy tiếng hỗn tạp, Vệ Ách không quay đầu lại, trong tay cậu xuất hiện một vật phẩm đặc biệt của phó bản Sơn Vương Điền Nam ——

Ấy là một vật thể màu đen tuyền, mép viền loáng thoáng hiện ra dấu hiệu thối rữa.

"Di cốt của Ba Xà Thoán Bặc."

Ba Xà Thoán Bặc từng là một con rắn khổng lồ nằm trong dãy núi Điền Nam, thân rắn khổng lồ dài không dưới trăm dặm, đủ tỏa ra sức mạnh của dãy núi phía Tây Nam. Dù là quỷ quái ở Vân Nam cũng phải tránh nó bảy phần. Chỉ cần khởi động di cốt của Ba Xà Thoán Bặc là có thể triệu hồi ra bóng mờ của nó, với thân thể to lớn của nó khi triệu hồi ra chắc chắn sẽ gây ra một trận động đất nhỏ ở vùng núi nơi đây.

Không rõ quỷ lừa la đã đưa hơn chục người sống trốn đi đâu, nhưng Vệ Ách không kích hoạt xương rắn một cách hấp tấp.

Song khoảnh khắc hơi thở của xương rắn thối rữa vừa xuất hiện, khiến cho tơ máu vốn quen thuộc với Ba Xà hơn cả nhân loại lập tức ngưng lại trong giây lát, "con mắt" ẩn sau bài vị thổ ty theo bản năng lộ ra vẻ sợ hãi.

Ngay khi nó vô thức trở nên chậm chạp, thì Chủ Thần dửng dưng bước vào điện thờ nhanh như chớp chộp được một pho tượng Phật phẫn nộ, xương tay vừa dùng sức, tượng Phật phẫn nộ đã răng rắc vỡ vụn. Xương tay của Chủ Thần chưa chạm vào bức tượng sắt đen, thì hắn đã lấy ra thứ gì đó từ trong ngực bức tượng, im lặng bóp chặt, khí xanh đen chợt lóe lên rồi biến mất trong tay hắn.

Khóe môi của quỷ thần bất giác nhếch lên.

Bóng dáng như bóng ma của hắn liền xuất hiện trước mặt tượng Phật phẫn nộ thứ hai.

Khuyên tai bằng đá lưu ly và mã não đung đưa trong bóng tối, vô cùng đẹp đẽ.

Trước Phật đường, trước khi quỷ phủ thổ ty kịp phản ứng, hơi thở của Ba Xà Thoán Bặc nhìn có võ nhưng bên trong yếu như sên, thì Vệ Ách đã nhân cơ hội đến trước bàn thờ.

Cậu vươn tay, cầm lấy thanh đồng trấn áp thứ bảy rơi xuống bên cạnh mép bàn, mới vừa nắm chặt đã cảm giác cổ tay mình trĩu nặng.

Cây thanh đồng trấn áp này thoạt nhìn chỉ dài khoảng một tấc, rộng một tấc, nhưng sau khi vào tay lại nặng như vạn tấn. Không chỉ như thế, còn có một luồng khí lạnh không thể áp chế nổi vọt lên.

Vệ Ách cắn răng, muốn triệu hồi xích máu hỗ trợ, đã chợt nghe thấy phía sau vang lên một âm thanh trầm đục.

Thi thể vừa rơi khỏi xà nhà bị dây xích đồng thau xoắn thành vài khúc lại tự "nổ tung" —— máu thịt bắn tung tóe vào hai bên bàn thờ, chỉ còn lại một bộ xương trắng trên mặt đất.

Ngay khi máu thịt nổ tung, một hàng đinh mỏng đóng vào sống lưng của thi thể lộ ra dưới ánh nến. Đinh nhỏ phản quang, một linh hồn mơ hồ ngưng tụ từ máu —— vận đồ vải xanh, quần đen giày mũi đen, mặc trang phục của triều đại nhà Minh Thanh. Tàn ảnh hồn phách đó tự động bay về phía Vệ Ách đang cầm cây thanh đồng trấn áp thứ bảy.

Vệ Ách chỉ cảm thấy bả vai trầm xuống, cậu thấy một bàn tay màu xám trắng xanh đang chộp lấy thanh đồng nặng nề bên mình.

Thanh đồng trấn áp nặng tựa như núi ban đầu rốt cục nâng lên.

Với sự hợp lực của một người sống và một tàn hồn, cắm vào "con mắt" phía sau bàn thờ.



Dường như "con mắt" đó biết rằng khi thanh đồng cuối cùng cắm xuống cũng là lúc mình bị tiêu diệt.

"Con mắt" phủ đầy rêu xanh thối rữa chuyển động, sau đó một bàn tay hình thành từ bùn đột nhiên thò ra từ trong con ngươi, trên tay phủ kín vô số oan hồn nho nhỏ bị bọc trong bùn, kêu gào không ngừng bắt lấy cánh tay của Vệ Ách, phải xé khuỷu tay và cánh tay cậu ra.

Khi bàn tay mang theo vô số vong hồn bị nuốt chửng chộp tới, ống tay áo Vệ Ách khẽ phất lên, xích máu rỉ sét lóe lên nhanh hơn bàn tay từ bùn đất.

Trong phút chốc, nó quấn quanh cổ tay bùn đất kéo nó bẻ xuống.

Mà thanh đồng trấn giữ và tàn hồn nhà họ Liễu hợp lực nắm giữ vào giờ phút này, rơi về phía "con mắt" phía trên.

Khi thanh đồng trấn áp rơi về phía "con mắt", tàn hồn màu trắng xám phối hợp với nhau để phong ấn nó biến thành một làn khói trắng phát ra âm thanh nhẹ nhàng, bắn thẳng về phía trận pháp kỳ quái do bốn thanh đồng trấn áp tạo thành —— tàn hồn cuối cùng xuất hiện từ máu thịt này không nói một lời, sau khi xuất hiện hàng trăm năm, nó tự hòa tan vào thanh đồng và trấn áp những quỷ quái sống lại.

Hoặc là nói, hàng đinh đồng đóng đinh vào thi thể có nghĩa là, đối phương biết mình đã trấn quỷ thất bại bèn để lại một luồng tàn hồn.

Chỉ chờ đến khi có người tới đây dọn dẹp tàn cục, rồi dùng hết sức để thanh trừ quỷ quái.

Tàn hồn nổ tung, hóa thành khói trắng vào thanh đồng trấn áp, tất cả thanh đồng trấn áp đều bộc phát ra ánh sáng dữ dội Vệ Ách vẫn nắm giữ thanh đồng cuối cùng, chỗ chạm tay nóng bỏng rát. Trong ánh sáng mạnh mẽ, cậu thấy các ký tự dày đặc đang xoay tròn trên bề mặt thanh đồng trấn áp —— trên giao diện hệ thống, hai dấu hiệu "vùng đất phước lành" khẽ lóe lên.

Một tia sáng lóe lên từ bề mặt của thanh đồng, đồng thời chui vào con ngươi của Vệ Ách.

Không có lời nhắc trên bảng điều khiển hoặc bất kỳ âm thanh máy móc nào.

Nhưng vào lúc dòng ánh sáng biến mất trong con ngươi của Vệ Ách, ý thức của cậu đột nhiên hiện ra một vài thứ. Đó là một bộ "từ điển" chưa trọn vẹn, tuy không có âm thanh, nhưng không hiểu sao Vệ Ách vẫn biết được tên của nó.

[Thiên Quỷ Tự Lục Điển]

Dòng ánh sáng lóe lên nhanh bất thường và thậm chí nó còn không kích hoạt bất kỳ lời nhắc quỷ dị gì.

Ngay sau đó, một luồng ánh sáng mạnh mẽ tràn ngập toàn bộ Phật đường.

"Con mắt" sau bài vị phát ra âm thanh chói tai, chất lỏng nửa đông đặc đang bị nướng chín.

Chấn động ầm ầm quét qua phủ thổ ty La Vụ.

Bàn tay lạnh như băng của Chủ Thần nắm lấy bả vai Vệ Ách, kéo cậu ra sau, tránh xà gỗ rắn chắc đổ xuống.

Cả bốn góc phủ thổ ty La Vụ không ngừng chuyển động, vách tường cổng sân nứt ra từng vết nứt lớn. Quỷ lừa la cõng mười mấy người sống sớm đã đốt cháy cánh cửa tối tăm, nhảy ra khỏi phủ thổ ty mấy chục mét.

Hơn chục người xui xẻo "múa dậm nhảy" cho đến khi chân bê bết máu mới được quỷ lừa la ghét bỏ mà "phịch" một tiếng ném xuống đất, sau đó chợt nghe thấy tiếng ầm ầm vang thật lớn, sau lưng bốn tầng thổ ty lợp mái hiên đen và ngói đen sụp đổ hơn phân nửa. Bụi mù cuồn cuộn, một đám người không để ý tới hai chân đang đau buốt mà bỗng bò lên từ mặt đất.

"Vệ Thần!"

Vừa há miệng ra bị đất đá bụi bặm sặc một ngụm.

Quỷ lừa la còn phản ứng nhanh hơn so với nhóm nam nữ này, rầm một cái đã nhảy tới trước tường thành thổ ty sụp đổ đã hơn phân nửa, rồi nó lại phanh gấp.

Giữa làn khói bụi, một bóng người mặc áo sơ mi trắng vững vàng đáp xuống bên cạnh đống đổ nát của tòa kiến trúc bị sập.

Thoạt nhìn bình yên vô sự, chỉ là không biết vì cái gì, trong tay thanh niên còn mang theo một đống... xương?

** **

Phủ thổ ty La Vụ sụp đổ gần một phần ba. Khi thành thổ ty sụp đổ thì mười mấy người sống bên ngoài trông thấy ngay ánh sáng mạnh mẽ tràn ra từ bên trong.

Khi ánh sáng mạnh mẽ biến mất, phủ thổ ty La Vụ đã sụp hơn phân nửa: Các tháp canh của boong-ke đều sụp đổ, quỷ quái không trọn vẹn ở trong sân cũng tan biến theo trong ánh sáng. Ngay cả, đèn lồng treo trên tháp cũng đều tắt hết, cả tòa thành quỷ phủ thổ ty thoạt nhìn trông như một tòa nhà cổ bình thường.

Vì nó vẫn chưa được bảo tồn tốt, phần lớn đã bị chấn động hơn phân nửa.

Khiến cho nhóm người sống như Vương Trình Đắc đều tấm tắc lấy làm kỳ lạ.



Vệ Ách mang theo xương trắng cướp được từ thành thổ ty để ở một bên.

Cậu cúi đầu trải xương xuống đất, cẩn thận ghép lại với nhau.

Hơn chục người sống may mắn trốn thoát khỏi quỷ phủ cũng không biết lai lịch của xương trắng, nhìn vẻ mặt thản nhiên của Vệ Ách nhưng động tác lại cẩn thận ghép lại như vậy, không hiểu sao bọn họ cũng có loại cảm giác trịnh trọng, không dám nói gì bậy bạ, cũng không dám tới quấy rầy.

Mãi cho đến khi Vệ Ách đặt xương trắng xuống rồi đứng lên, tiến mấy bước về phía bọn họ rồi bình tĩnh hỏi tình trạng thế nào thì bầu không khí im lặng mới bị phá vỡ, hơn chục người bắt đầu mồm năm miệng mười nói tới nói lui.

Cả nhóm người này không hề quen biết nhau, độ tuổi khoảng 20 đến 30, phần lớn là sinh viên đại học, nghỉ lễ về nhà không hiểu sao lại bị bắt tới đây.

Đã một ngày rưỡi kể từ khi bọn họ bị bắt vào quỷ phủ thổ ty, bọn họ chưa ăn gì hết, đói đến mặt tái xanh.

Qua vài ngày nữa, cho dù không có quỷ quái bắt bọn họ đi làm vật tế, thì bọn họ cũng chết vì đói meo.

Một nhóm người vừa nói đã bị nhốt một ngày rưỡi, bụng liền kêu vang.

Người vừa mới tự giới thiệu với Vệ Ách bỗng đỏ mặt.

Vệ Ách nhìn bọn họ một cái. Có hơn mười người bình thường, chân bị thương nghiêm trọng, dù Vệ Ách không có việc gì thì cũng không thể trực tiếp trở về nhà khách. Đoàn người tạm thời đóng quân ở trong núi.

Vệ Ách gọi điện thoại. Hai giờ sau, năm chuyên viên vốn đóng quân ở nhà khách chạy tới hiện trường liền thấy người ngồi khắp nơi trên núi.

Còn có mấy cái giá nướng đơn giản.

Một tay Vệ Ách đang đút trong túi, đưa lưng về phía mọi người đang kiểm tra phế tích phủ thổ ty.

Còn "trợ lý đi theo" mà cậu dẫn theo sắc mặt âm trầm đang nướng thứ gì đó bên đống than lửa. Còn hơn chục người bỗng dưng xuất hiện đang ngồi run rẩy ở phía bên kia, dường như thứ đang nướng trên đống lửa không phải con thỏ vô tội mà là đám xui xẻo như bọn họ.

Nhóm chuyên viên: "...??"

Không phải, không phải ngài đang tìm quỷ phủ thổ ty sao? Sao đi vào hai người, đi ra gần hai mươi người?

Tác giả có lời muốn nói:

Mười mấy tên xui xẻo: Cảm ơn, cảm giác như mình đang bị nướng trên đống lửa.

(*) Phiên âm gốc Azhaliism, người sáng lập là thầy tu dòng chính Kỳ Na giáo (Jainiism) có thể tính là một nhánh nhỏ của Kim Cương Thừa (Vajrayana) được sáng lập ở Vân Nam, Trung Quốc

Phật giáo Tây Tạng là một một truyền thống Phật giáo phát triển chủ đạo ở Tây Tạng. Truyền thống này cũng được tìm thấy ở các vùng xung quanh Himalaya, phần nhiều ở Trung Á, các vùng phía nam Siberia như Tuva, và Mông Cổ.

Phật giáo Thượng tọa bộ, hay Phật giáo Theravada, là một trong 3 truyền thống lớn của Phật giáo hiện đại. Khởi nguồn từ Ấn Độ, Phật giáo Thượng tọa bộ được hình thành và phát triển đầu tiên ở Sri Lanka, sau đó được truyền bá rộng rãi tại nhiều quốc gia ở vùng Đông Nam Á.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.