Bạch Ngọc chỉ cười khì, nói: “Người anh cả muốn, sao có thể tầm thường đây?”
Tiếu Phàm liếc trộm Bất Phá, cau mày, quả thật, ông chủ cũng chẳng phải “nhân tài” bình thường đâu.
Nhưng mà yêu cầu này, chẳng phải quá nặng?
Lăng Tử Tiên nhanh nhẹn đọc lướt qua cả 2 tờ, không quá 3m, cũng chỉtrong khoảng thời gian 3 người Bạch Ngọc nói chuyện mà thôi.
“Giờ bắt đầu được luôn không?” Lăng Tử Tiên trả tờ giấy lại cho Bạch Ngọc, hỏi.
“Em đọc hết rồi?” Bất Phá giật mình hỏi.
Tiếu Phàm nhanh chóng trấn định lại, chỉ trong nửa giờ trước, chẳngphải 3 người cũng đã chứng kiến 2 nữ sinh cũng có năng lực xuất sắc đấysao? Chẳng qua là người này càng đáng để kỳ vọng.
“Vậy thì, bắt đầu đi!” Bạch Ngọc cất giấy tờ về chỗ cũ, rồi lấy ra tờ giấy khác, bằng tiếng Trung.
Lăng Tử Tiên thoáng chốc tự hỏi, rồi làm theo đề bài, nhớ lại rồiphiên dịch 2 tờ giấy ra. (Tức là BN cầm tờ đã dịch sang TT, để so sánhvới bài dịch mà LTT đã học thuộc và biên dịch.)
Bất Phá và Bạch Ngọc nhìn chằm chằm vào phụ đề tiếng Trung, biểu tình Bạch Ngọc “có khả năng”, nhưng Bất Phá thì khác, mọi thứ như được viếtlên gương mặt, hoảng sợ trợn to mắt.
Tiếu Phàm không cần xem phiên dịch, bởi vì 2 tờ giấy kia anh đã dịchrồi, với trình độ trí nhớ của anh, nhìn một lần không thể quên, khôngcần xem lại.
Lăng Tử Tiên nhanh nhẹn phiên dịch 2 tờ giấy kia, lại còn tiện tay chỉ ra hết lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-qua-gian-xao/2725820/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.