Chuyển ngữ: Phổ Nhĩ (Cherries chấm muối)
Biên tập (Cherries chấm muối)
Cừu Lệ sử dụng một tư thế mà bản thân không quen để cõng Khương Vũ đến phòng khám gần đó.
Cô gầy thì gầy nhưng trọng lượng cơ thể vẫn nặng. Có lẽ là do nhiều năm tập múa nên lượng mỡ trong người thì ít mà cơ bắp thì nhiều. Trông rất săn chắc.
Tại phòng khám, một bác sĩ có tuổi đang khám bụng cho Khương Vũ, nói: “Không có gì đáng ngại, nghỉ ngơi một chút là ổn thôi.”
Đồng thời, bác sĩ thoáng nhìn Cừu Lệ đang ngồi đọc sách trước cửa, khiển trách: “Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong!”
Cừu Lệ nghe bác sĩ nói, đầu cũng không ngẩng lên. Tựa như cậu đã quen với những hiểu lầm như thế này.
Khương Vũ thấy bác sĩ hiểu lầm, vội giải thích: “Bác hiểu lầm rồi, không phải anh ấy đánh cháu đâu ạ.”
“Không cần phải giải thích, bác gặp không ít thằng vũ phu rồi, ngại đến bệnh viện nên đều đến phòng khám của bác.”
Khương Vũ nghe thấy vậy thì nhớ lại mình của kiếp trước giống y như đúc với những điều bác sĩ vừa nói.
Mỗi khi bị thương cô đều ngại đến bệnh viện, sợ gặp phải người quen, cũng sợ bị công chúng phanh phui.
Bây giờ ngẫm lại, khi ấy mình thật sự quá ngu ngốc.
Tên Hoắc Thành chó má kia, cô quyết không thể để hắn ta thoải mái nhàn hạ như vậy, những thương tổn mà cô từng trải qua, cô nhất định phải khiến hắn ta nếm đủ.
……
Cừu Lệ nghiêng đầu nhìn cô, thấy sắc mặt cô không tốt lắm, cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-doi-toi-toi-cuu/233131/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.