Chuyển ngữ: NDLinh (Cherries chấm muối)
Biên tập: Xiaoxin (Cherries chấm muối)
Khương Vũ dựa theo thông tin cơ bản mà Diệp Tử gửi đến, gọi xe đến trước cổng trường cao đẳng nghề đợi Diệp Tử tan học.
Diệp Tử trong bức ảnh rất trẻ, tuổi chỉ tầm mười chín hai mươi, trang điểm đậm, tóc nhuộm màu, mặc bộ quần áo da, chân dài, trông rất cool.
Cảm xúc của Diệp Tử không tốt lắm, cụ thể là xảy ra chuyện gì, cô ấy cũng không nói rõ.
Nhưng thực ra không cần nói rõ, Khương Vũ cũng đoán được kha khá.
Trước đây cô đã từng xem một bộ phim Hàn Quốc tên là “Hope – Hy vọng”, cô đoán những gì Diệp Tử đã trải qua cũng gần như giống với “Hope”
Gặp phải điều không may mới khiến cô ấy vẫn canh cánh trong lòng nhiều năm như vậy. Cho dù nhiều năm sau nhờ sự giúp đỡ từ Khương Vũ, cô ấy vẫn thận trọng trong lời nói của mình, đau khổ khi nhớ về chuyện năm xưa.
Khương Vũ không ép cô ấy phải kể hết toàn bộ câu chuyện. Nhưng đều là con gái với nhau, cô quyết tối nay nhất định phải bảo vệ tốt cho Diệp Tử, để cô ấy không phải chịu tổn thương.
Khương Vũ kiên nhẫn đứng trước cổng trường đợi Diệp Tử tan học.
Trong lòng hơi bồn chồn, sợ bản thân không ứng phó được, cô thậm chí đã nảy ra ý định báo cảnh sát.
Chỉ là…. nên nói với cảnh sát như thế nào, mới là vấn đề.
Cô không thể báo cảnh sát ở đây có âm mưu phạm tội, đừng hỏi sao tôi lại biết, có nói thì bạn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-doi-toi-toi-cuu/233127/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.