Khương Vũ thoáng bình tĩnh lại, cô biết tâm lí và trạng thái tinh thần của Cừu Lệ có vấn đề. Nhưng dù cho cả thế giới đều vứt bỏ cậu thì cô cũng không thể bỏ mặc cậu…
Cô là cọng rơm cứu mạng duy nhất của Cừu Lệ, nhất định phải giữ chặt lấy cậu.
“Được rồi, em không đi, anh buông em ra trước đã.”
Cừu Lệ không nhúc nhích.
“Đợi lát nữa mấy dì tới nhìn thấy thì không hay đâu.”
Nghe vậy, Cừu Lệ mới hơi buông lỏng tay, nhìn thấy tóc cô bị rối bèn dùng tay sửa lại giúp cô, động tác rất nhẹ nhàng.
“Vậy bây giờ anh nói cho em biết vì sao lại tự hại mình?”
Cừu Lệ vừa giúp cô chỉnh lại tóc và cổ áo vừa nói: “Cách em quá xa.”
“Thế nào là cách em quá xa, không phải em đang ở đây sao?”
“Em không ở đây, cái gì tôi cũng không cảm giác được.” Cậu gục đầu nhìn những vết sẹo chằng chịt trên cánh tay, thấp giọng nói: “Cũng có thể liên quan đến họ Ôn.”
Khương Vũ cười: “Thật là, lại bị đổ vại dấm rồi.”
Cừu Lệ dứt khoát không biện bạch nữa. Cậu ngẩng đầu lên, tỏ vẻ cây ngay không sợ chết đứng: “Ông đây ghen đấy thì sao.”
“Vậy anh đâu thể cứ vậy mãi, Ôn Luân là bạn nhảy của em, anh thế này làm sao em nhảy với cậu ấy được.”
Cừu Lệ chẳng nói chẳng rằng.
“Vậy em đi từ chối cậu ấy là được, nói bạn trai không cho em múa với bạn nam khác.”
Khương Vũ nói xong toan xoay người đi thì đã Cừu Lệ kéo cô lại, buồn bực nói: “Đâu phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-doi-toi-toi-cuu/1007057/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.