Khương Vũ tới phòng công tác hỗ trợ học sinh để đổi sang ký túc xá khác. Đồng thời cô cũng đóng luôn phí kí túc xá trong nửa tháng.
Ở có nửa tháng mà mất ba nghìn tệ, còn đắt hơn cả khách sạn cao cấp. Hèn chi Esmeralda có thể xây một khuôn viên rộng lớn như vậy trong thành phố công nghệ. Đúng là tiền nào của nấy.
Nhưng mà cũng may, cô và Lâm Miểu được phân vào chung một phòng. Càng tiện cho cô hoàn thành nhiệm vụ [Cứu vớt cô bé lọ lem].
Lâm Miểu phấn khích khi thấy Khương Vũ kéo hành lý vào phòng. Sau đó còn nhiệt tình giúp cô trải chăn ga gối đệm, sắp xếp bàn học lại cho gọn gàng.
Sau khi sắp xếp hành lý xong xuôi, các cô gái trong phòng xúm nhau lại nói về các loại mỹ phẩm, tóc tai. Lâm Miểu còn lấy ra hai bộ tóc giả mà cô ấy quý nhất, đội thử trước gương.
Không phải lúc nào nhan sắc cũng phụ thuộc vào kiểu tóc, nhưng sau khi Lâm Miểu đội tóc giả gợn sóng lên, trông cô ấy như một người khác vậy. Cộng thêm dáng người cao gầy, dáng vẻ thục nữ dần hiện ra, hoàn toàn khác xa dáng vẻ “tomboy” thường ngày.
Khương Vũ không khỏi thở dài, cô ấy đúng là có tố chất của “cô bé lọ lem” đó!
Một cô gái khác vóc dáng hơi thấp, để tóc mái ngố, trông khá ngoan và lanh lợi – Mộc Tử Nhàn tò mò hỏi: “Cậu để tóc dài đẹp lắm á! Sao lại cắt tóc ngắn giống con trai vậy? Giờ ít ai cắt tóc ngắn vậy lắm.”
Thực ra Khương Vũ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-doi-toi-toi-cuu/1007053/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.