Tấm lưng cô đơn đó chính là Mộ Phong, anh đang cầm lá thư mà Hồ Kha đã viết.
Tuy cô nói đừng nên tìm kiếm nhưng con người anh lại không dễ từ bỏ như thế.
Anh sẽ cố gắng kìm hãm tính cách của mình khi ở bên cô, sẽ lắng nghe mọi tâm tư của cô.
Hồ Kha đã nói một câu rất đúng đó chính là Mộ Phong sẽ không bao giờ hành hạ cô bằng việc đánh đập, như thế anh sẽ đau lòng.
Một người khi đã thích, đã yêu quý thứ gì đó thì học sẽ cố gắng mà đạt được. Mộ Phong cũng vậy, anh cố gắng có được Hồ Kha, chờ cô đáp lại tình cảm nhưng có lẽ phương pháp không đúng.
Khi tìm được cô trở về anh không biết bản thân lại như trước kia hay sẽ dịu dàng, tha thứ cho cô? Tất nhiên việc buông tay là điều không thể!
[...]
Trở về lúc Hồ Kha trốn thoát.
Cô không định sẽ rời đi nhanh như thế vì chưa có nơi để lẩn trốn. Nhưng một tin vui đã ập đến bất ngờ. Khi đang hack vào một kho lưu trữ thông tin, cô tình cờ đụng mặt R.
Nhìn thấy từng bước, từng hành động của R rất giống với một người bạn của cô, tuy biết việc này rất không hợp lý vì cô ấy đã chết khi làm nhiệm vụ trước đó rồi. Nhưng cô đã có thể xuyên qua thì người khác cũng xuyên qua được rất bình thường!
R dường như cũng cảm thấy thân thủ của Hồ Kha rất quen thuộc, như người chị em năm xưa từng cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-cuong-chiem-huu/3464755/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.