Bàn ăn bày biện hai tô cháo yến mạch cùng 4 cái màn thầu, tuy giản nhưng món ăn được làm hết sức tinh tế, đẹp mắt, mùi vị thì khỏi bàn.
Cô vừa ăn vừa sắp xếp lại đống kí ức hỗn loạn trong đầu. Cô bị nuôi nhốt ở đây 1 năm trước và 2 ngày trước trốn thoát được nhưng lại bị bắt trở về, giờ anh vẫn đang rất tức giận vì cô dám bỏ trốn.
Hazz phải nghĩ cách để thoát khỏi chiếc xích kia mới được.
- Mộ Phong, có thể mở xích ra cho tôi được không? - Vừa nghĩ tới cô liền thốt lên.
Anh ngước mắt nhìn cô chằm chằm rồi cười giễu:
- Để cho em đi tìm tên đàn ông kia ư? Tôi nói cho em biết nếu còn một lần nào nữa thì hắn sẽ phải chết trước mặt em đấy, đừng cố tìm đường chết cho hắn!
- Không có mà! Tôi hứa sẽ ở bên cạnh anh nhưng mà dây xích làm chân tôi đau, cũng hoạt động không tiện nữa.
- Anh đã chuẩn bị đầy đủ đồ dùng cho em rồi, dây xích cũng được bọc một lớp lông mềm phía trong sẽ không đau. Đừng có lừa anh để trốn khỏi nơi này, em sẽ không thoát được thêm lần nào nữa đâu.
- Tôi sẽ ở yên đây mà! Chỉ cần tháo xích thôi. - Cô cuối thấp đầu nói.
- Ăn sáng đi!
- Ừ.
Thấy mình không đạt được mục đích cô mất hết tinh thần, mặt mày ủ rũ.
Anh nhìn cô một lát rồi lại tiếp tục ăn sáng.
Sau khi ăn xong anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-cuong-chiem-huu/3464746/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.