Tay chạm tay, liên kết được hòa quyện giữa Hồng Úy và Dương Hoa Hạ.
Dòng chảy kí ức khai thông:
"Bé con kháu khỉnh quá! Tên con sẽ là Dương Hoa Hạ!" Ba mẹ Dương vui mừng nhìn đứa con mới chào đời. Dương Hoa Hạ sống trong vòng tay ấm áp của gia đình dần dần lớn lên.
Năm 8 tuổi, ba Dương dẫn về một cô bé: "Hoa Hạ, đây là em của con - Lâm Vân sẽ sống cùng chúng ta". Dương Hoa Hạ ngỏ lời làm quen: "Xin chào, chị là Hoa Hạ! Chúng ta chơi búp bê nhé?". Lâm Vân thỏ thẹ, gật đầu.
Thấp thoát thoi đưa, Dương Hoa Hạ và Lâm Vân đã 17 tuổi. Vào buổi tựu trường đầu tiên của năm học mới, Dương Hoa Hạ đã có rung động đầu đời. Đối mặt với cảm xúc ấy, Dương Hoa Hạ xảy ra nhiều thay đổi. Cô được cảm nhận thứ gọi là tương tư, thích một ai đó.
"Tôi ghét chị! Tôi ghét các người!!" Lâm Vân hét lớn, rồi chạy ra khỏi nhà. Ba mẹ Dương liền đuổi theo và cô cũng không ngoại lệ.
Công viên vắng vẻ hiu quạnh, Lâm Vân ngồi đó khóc nức nở. Dương Hoa Hạ tìm thấy, vụt tới ôm lấy.
"Chị buông ra" Lâm Vân khóc, giãy giụa đẩy ra nhưng không được.
Dương Hoa Hạ ôm chặt. Cô òa khóc vì đã tìm được em gái, vì thấy may mắn khi Lâm Vân không bị sao hết. Ba mẹ Dương cũng tới. Cả nhà ôm nhau.
"Thế là mày phải chuyển trường à? Thế thì..." Dương Hoa Hạ bùi ngùi.
"Tao có đi đâu đâu, vẫn sống trên trái đất này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-cung-muon-yeu-duong-/3548188/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.