Lớp học ngưng đọng trong chốc lát. Khí đen từ người Lâm Vân phát tán ra. Chúng nuốt lấy cơ thể của Dương Hoa Hạ.
Không gian đen ngòm, tĩnh mịch. Hồng Úy ngỡ ngàng. Cô không nhìn thấy gì xung quanh hết nhưng lại thấy được bản thân chính mình. Bởi nhờ sự bảo hộ Nhật Nguyệt mà thần hồn của cô phát ra ánh sáng.
"Đây là đâu? Miu Miu?? Có ai không?" Những lời nói cô phát ra đều vang vọng. Không một tiếng động, không một lời đáp lại, chỉ có mình cô!
Cô nhận ra bản thân đang bị biệt lập.
...****************...
Reng reng reng... Tiếng chuông báo hiệu thời gian kết thúc buổi học. Lâm Vân, Dương Hoa Hạ nắm tay nhau ra về.
Thoạt nhìn, có thể thấy hai người có vẻ rất thân thiết. Nhưng quan sát kĩ thì Lâm Vân có nụ cười rất sáo rỗng, Hoa Hạ thì vô cảm như người mất hồn. Điểm này, Tân Hi Ngạo đã nhận ra. Và còn một người khác nữa... là Trương Ý Nhi.
Lâm Vân cùng Dương Hoa Hạ ra khỏi phòng học. Tân Hi Ngạo toan đuổi theo thì đột ngột chững lại trước cửa bởi cảnh tượng trước mắt. Một màu đen không thấy lối vây kín. Lại còn đang chầm chậm tràn dần vào trong. Cậu kinh hoàng, theo phản xạ lùi lại. Các bạn học khác lại như không có chuyện gì, cứ ra thế lần lượt mà ra khỏi cửa lớp rồi bị màu đen kia phủ lấy. Trương Ý Nhi nhìn qua cửa sổ thấy chỉ một màu đen ngóm mà dựng nên nỗi lo sợ, cảm giác bất an khiến cả người đứng bất động.
Màu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-cung-muon-yeu-duong-/3548186/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.