Từ góc độ của Diệp Châu Hạ có thể nhìn thấy rõ ràng gân xanh trên mu bàn tay đang nắm chặt lại của Cung Xuyên,
Qua một lúc lâu sau cậu ta mới ngồi xuống phía đối diện một lần nữa.
“Nói đi, rốt cuộc là cô muốn làm cái gì?”
Diệp Châu Hạ từ từ lấy một cái túi giấy từ trong túi xách ra, chậm rãi đẩy lên trên bàn.
Cung Xuyên cảnh giác mở ra, rút ra một đống giấy nháp dày cộm ở bên trong, sắc mặt dần dần tái đi: “Đây chính là bản thảo của tôi.”
“Chắc có lẽ không phải là toàn bộ, Tiểu Hà đã dùng máy cắt giấy cách nát bản thảo của cậu ra rồi, nó được cắt nát theo từng đợt, tôi tìm ra được nhiêu đó ở trong thùng rác thôi, miễn cưỡng chấp vá lại cũng chỉ được nhiêu đó, cậu xem thiếu bao nhiêu.”
Bàn tay đang cầm lấy túi giấy của Cung Xuyên cũng đang run rẩy, cẩn thận lấy ra đếm, giọng nói kích động cũng thay đổi.
“Còn thiếu ba tấm nữa, nhưng mà nhiêu đây cũng đã đủ lắm rồi, chỉ cần tôi cần mấy cái này đi tố cáo chắc chắn là đủ.”
“Cậu chắc chắn không?” Sắc mặt của Diệp Châu Hạ căng cứng nhìn cậu ta: “Cậu dự định đi tố cáo ai?”
“Đương nhiên là người phụ nữ họ hà đó rồi.”
Diệp Châu Hạ nhìn cậu trai trẻ ngây thơ chưa trải sự đời ở trước mắt, ánh mắt phức tạp.
“Nhưng mà cậu có nghĩ đến ở phía sau của Tiểu Hà chính là tập đoàn Thiệu thị, nếu như thật sự đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-oi-ba-chu-qua-manh-me/2101029/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.