“Sau khi nhà họ Cố xảy ra chuyện, tôi nghĩ chắc chắn cũng chỉ có tôi và cô mới ra mặt vì Quỳnh Cúc, nên chúng ta phải thu thập đồ của cô ấy, thứ này cho cô, để cô giữ làm kỷ niệm.”
Nghe Thái Tuấn nói vậy, Quách Hương Lam liền lau nước mắt rồi ngẩng đầu lên, kẻ mắt hơi bị lem xuống dưới, khàn giọng nói:
“Tôi cảm thấy Quỳnh Cúc hoàn toàn không phải bất ngờ rơi xuống biển, bác trai bác gái nhà họ Cố cũng không phải bất ngờ chôn thây trong biển lửa, chắc chắn tất cả những chuyện này là một âm mưu.”
Thái Tuấn khó hiểu nên nhìn cô nghi ngờ.
Quách Hương Lam luống cuống tay chân lấy điện thoại trong túi xách mang theo bên người ra, trong đó có ghi âm cuộc trò chuyện giữa cô và Cố Quỳnh Cúc vào buổi sáng nhà họ Cố xảy ra chuyện.
“Anh nghe xem, sáng hôm đó Quỳnh Cúc còn nói với tôi, Lục Quyền Huy hẹn cả nhà cô ấy lên biệt thự trên đỉnh núi để cùng nhau ăn bữa tối, nhưng sau khi xảy ra chuyện, cảnh sát đã tiến hành điều tra, nhưng anh ta lại nói hôm đó anh ta đi công tác, biến cô ấy thành tự mình dẫn ba mẹ lên biệt thự trên đỉnh núi ăn cơm, chẳng phải chuyện này rất kỳ lạ à?”
“Sao cô không nói chuyện này với cảnh sát?”
“Vô ích thôi.” Quách Hương Lam hít sâu một hơi rồi nói với vẻ mặt khó coi: “Tôi đã đưa thứ này cho cảnh sát xem rồi, nhưng bọn họ nói thứ này hoàn toàn không thể chứng minh tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-oi-ba-chu-qua-manh-me/2101017/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.