Mộc Hạ Vy ăn quá nhiều mà bị khó chịu. Cô rời phòng đi một mình ra biển đi dạo cho thoải mái. 
Đi Được một đoạn thì gặp Lâm Mặc vẫn một mình ngồi trên ghế nghỉ mát, dưới đất là vỏ lon beer và ít chai rượu rỗng 
Tiệc tàn rồi mà, sao hắn vẫn còn ở đây. Không sợ bị cảm chết sao? 
Mọi người cũng thật vô tâm, để mặc hắn như vậy!! 
Mộc Hạ Vy ngẩn người một lát. Cô quan tâm hắn làm gì vậy? Hắn chết rồi không phải cô vui gần chết sao? 
Nhưng lương tâm của Mộc Hạ Vy trỗi dậy. Dù sao cũng là 11h đêm, gió biển thổi mạnh không cảm mới lạ . Coi như cô làm phúc cứu lấy hắn. 
Mộc Hạ Vy tiến tới lay lay người hắn. 
Nhíu mày cằn nhằn 
-Lâm hội trưởng, muộn lắm rồi mau về phòng nghỉ ngơi đi. Ở đây gió lớn như vậy anh bị cảm chết cũng không ai biết đâu.... 
Lâm nặng nề mở hai mí mắt. Trước mặt là người con gái trong lòng hắn, cô đang đứng ngay sát hắn, quan tâm hắn 
Hắn không phải uống nhiều đến mức sinh ra ảo giác đó chứ. 
Không nghĩ ngợi liền ôm chặt lấy cô 
Do cô đang đứng còn hắn thì ngồi nên eo cô bị hắn ôm trọn, ghì chặt 
-Tiểu Vy.... Tiểu Vy.... Thật tốt, em vẫn ở đây. 
-Này đừng niệm tên tôi trong miệng như vậy!! Có phát điên gì thì về phòng rồi tiếp tục . Anh chết ở đây thật là phiền. 
Lâm Mặc cọ cọ mặt vào bụng của Mộc Hạ Vy, hai tay như gọng kìm giam giữ cô. Cả người toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-phu/4557127/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.