Trông thấy đường loading cuối cùng đã đầy, xung quanh bàn thờ chợt im phăng phắc, thậm chí chúng tôi còn quên cả hít thở.
Đường loading bắt đầu chuyển động, cuối cùng hình thành một vòng sáng hoàn chỉnh.
“Đây… Đây là cánh cửa dịch chuyển à?”
Triệu Thư Hằng ngạc nhiên hỏi.
Tia sáng tỏa ra từ pho tượng cũng chiếu lên mặt của chúng tôi, tôi không rỗi rãi đâu mà nói chuyện phiếm với Triệu Thư Hằng, chỉ biết nhìn chăm chú vào đường loading.
Vòng sáng của đường loading có đầy màu sắc, dường như chưa đến một giây sau, tia sáng đó ngày một mờ đi, cuối cùng khôi phục lại hình dạng ban đầu.
Tôi ngơ ngác: “Mẹ kiếp, chuyện quái quỷ gì thế này?”
Tất cả mọi người đều ngẩn ra: “Đây không phải là cánh cửa dịch chuyển à?”
Hồ Kiếm giật khóe miệng: “Sao vừa sáng lên được một lúc đã tắt mẹ rồi? Hết điện à?”
Ánh mắt Hàn Mỹ Kỳ biến đổi, cô ta lắp bắp nói: “Lẽ nào, lẽ nào chúng ta… không về được nữa?”
Dứt lời, cô ta như mất tinh thần, ngã nhào ra đất.
“Cẩn thận!”
May mà Triệu Thư Hằng nhanh tay lẹ mắt, mau chóng lao qua đỡ lấy Hàn Mỹ Kỳ, anh ta chật vật nhìn tôi hỏi: “Phương Dương, mọi người có biết chuyện này rốt cuộc là sao không?”
Tiền Lệ Lệ và Phùng Kha thì đã như biến thành pho tượng đá từ lâu.
“Tôi cũng không rõ nữa”.
Tôi cau mày, bây giờ, tôi buộc phải bình tĩnh lại. Nếu tất cả mọi người đều thấy tuyệt vọng thì chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3235174/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.